Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2074:

 

Cô ngẩng đầu nhìn túi truyền dịch.

 

Vẻ mặt của Tư Mộ Hàn không thay đổi quá nhiều, nhưng bàn tay nắm lấy tay cô lại siết chặt hơn một chút.

 

Cô bình tĩnh nhìn Tư Mộ Hàn.

 

Bởi vì có vẻ như sức khỏe của cô đã khá hơn một chút rồi nên Tư Mộ Hàn mới thấy vui ư?

 

Lẽ ra cô phải thấy vui vì chuyện này mới đúng.

 

Nhưng sao cô lại không thấy vui kia chứ?

 

Rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở chỗ nào?

 

Tư Mộ Hàn nhìn thấy vẻ nghi ngờ hằn lên trên gương mặt cô mới thả lỏng tay mình ra kiểm tra lại cây kim cắm trên mu bàn tay Nguyễn Tri Hạ, nhìn thấy dịch không bị chảy ngược, đôi lông mày đang nhíu chặt của anh mới thả lỏng ra.

 

“Nếu em mệt thì ngủ một lúc đi.” Tư Mộ Hàn xoa đầu cô rồi cất giọng an ủi.

 

Nguyễn Tri Hạ nằm im thin thít nhìn anh, trông có vẻ hoàn toàn không muốn ngủ chút nào.

 

Cô hỏi Tư Mộ Hàn: “Sao em lại không thấy vui một chút nào?”

 

Tư Mộ Hàn không nói gì, chỉ nhìn cô mà thôi.

 

Cô lại hỏi Tư Mộ Hàn: “Có phải em bị bệnh ở đâu khác rồi không?”

 

Tư Mộ Hàn nhíu mày: “Em đừng nói lung tung, lo nghỉ ngơi điều trị đi, anh trông chừng em.”

 

Nghe anh nói thế, Nguyễn Tri Hạ không những không cảm thấy cảm động mà lại thấy hơi phiền.

 

Giọng nói của cô nghe có vẻ mất kiên nhẫn: “Tư Mộ Hàn, anh không mệt sao?”

 

Tư Mộ Hàn trầm mặt xuống, anh đã biết Nguyễn Tri Hạ muốn nói gì tiếp theo rồi.

 

Anh lạnh lùng lên tiếng: “Ngủ đi.”

 

“Em còn thấy mệt giùm anh.” Nguyễn Tri Hạ nói cho dứt câu, lúc nhìn thấy sắc mặt anh càng xấu đi cũng cảm thấy hơi hối hận.

 

Cô cũng không biết bản thân mình bị làm sao nữa.

 

Bỗng dưng có lúc sẽ trở nên thật đáng ghét, nói ra những lời lẽ làm tổn thương Tư Mộ Hàn.

 

Tình huống của cô có lúc tốt có lúc xấu, cho dù là tinh thần hay thể xác cũng đều như vậy.

 

Cô vẫn luôn cảm thấy Tư Mộ Hàn đã mệt mỏi lắm rồi, nhưng cũng chỉ nghĩ thầm thế trong đầu mà thôi, cô rất thương anh.

 

Nhưng từ trước đến giờ cô chưa từng nghĩ đến việc bản thân mình lại thốt ra những lời lẽ làm tổn thương người khác đến như vậy.

 

Nguyễn Tri Hạ có thể cảm giác được câu nói của cô đã thành công chọc tức người đàn ông trước mắt này rồi.

 

Người đàn ông không để lộ vui buồn trước mặt người khác lại tỏ vẻ không vui khi nghe câu nói của cô, lại bị một câu nói làm cho tức giận vô vàn.

 

Đột nhiên Nguyễn Tri Hạ cảm thấy lòng mình thật xót xa.

 

Tư Mộ Hàn bị cô liên lụy đến mức này.

 

Nguyễn Tri Hạ khụt khịt mũi rồi nói: “Tư Mộ Hàn, em mệt quá, em không muốn chữa trị nữa đâu, em…”

 

Tư Mộ Hàn còn chưa kịp giận dữ là Nguyễn Tri Hạ đã òa lên khóc trước.

 

Không kềm chế được mà khóc nức nở.

 

Cơn phẫn nộ bốc ngùn ngụt lên đầu của Tư Mộ Hàn bị những giọt nước mắt của cô dập tắt sạch sẽ trong chốc lát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK