Lúc này, cảnh sát đã đến.
“Mọi người tránh ra, nhường đường cho cảnh sát.”
Cảnh sát giải tán đám đông hiếu kỳ vây xem, sau đó đi đến chỗ Tư Mộ Hàn: “Xin lỗi anh, làm phiền anh đứng lên, anh không nên ở đây làm ảnh hưởng đến công việc của chúng tôi.”
Tư Mộ Hàn lạnh lùng đứng lên, vẻ mặt không thay đổi, đi sang bên cạnh.
Anh nhìn cảnh sát đưa tay kiểm tra hơi thở của Trần Minh Hoàn, sau đó nói với người cảnh sát đứng bên cạnh: “Không còn hơi thở.”
Tư Mộ Hàn đi theo bọn họ đến cục cảnh sát, cảnh sát thông báo cho Tư Liên.
Lúc Tư Liên đến nơi, dáng vẻ của bà ấy giống như người vô hồn: “Minh Hoàn đâu? Minh Hoàn, anh ấy ở đâu?”
Cảnh sát ngăn Tư Liên lại: “Bà Trần, mong bà hãy nén bi thương.”
Tư Liên nhìn thấy Tư Mộ Hàn, bà ấy xông đến chỗ anh: “Mộ Hàn à, đã có chuyện gì xảy ra với chú của cháu thế? Sao lại có thể như vậy?”
Tư Mộ Hàn ngẩng đầu, nhìn người phụ nữ có đôi mắt sưng đỏ, đang không ngừng khóc trước mặt anh, nói: “Cô cháu mình qua nhìn chú ấy lần cuối.”
Lúc Tư Liên nhìn thấy thi thể của Trần Minh Hoàn, bà ấy ngất đi.
Một mình Tư Mộ Hàn đứng ở trước thi thể Trần Minh Hoàn, tâm trạng của anh rất nặng nề.
Cho dù Trần Minh Hoàn không phải là ba ruột của Trần Tuấn Tú, ông vẫn là ba của Tư Gia Thành.
Tình cảm của Tư Gia Thành và Trần Minh Hoàn vẫn luôn rất tốt.
.
đam mỹ hài
Chuyện của Trần Minh Hoàn vẫn còn đang trong quá trình điều tra, sự cố lần này là do người làm hay là ngoài ý muốn, tạm thời còn chưa có kết luận.
Toàn bộ quá trình đều do Tư Mộ Hàn phối hợp với cảnh sát, xử lý những chuyện này.
Chờ đến khi mọi chuyện được xử lý ổn thỏa, đã là nửa đêm.
Lúc này, ở trong nước đang là ban ngày.
Tư Mộ Hàn ngồi ở bồn hoa bên ngoài cục cảnh sát, anh gọi điện thoại cho Nguyễn Tri Hạ.
Chuông điện thoại vang lên, Nguyễn Tri Hạ nghe máy.
Giọng nói dịu dàng của Nguyễn Tri Hạ từ trong điện thoại truyền đến: “Mộ Hàn à?”
“Chuyện về Trần Tuấn Tú, anh đã hỏi qua cô.”
“Cô nói gì thế anh?”
Tư Mộ Hàn kể lại những gì Tư Liên đã nói với anh cho Nguyễn Tri Hạ nghe.
Nguyễn Tri Hạ trầm mặc một lúc, sau đó hỏi anh: “Anh cảm thấy mọi chuyện có giống như những gì cô nói không?”
Nhìn ra được, Nguyễn Tri Hạ không quá tin tưởng vào lời giải thích này.
Nhưng bây giờ không phải là lúc tìm hiểu tính chân thực của chuyện này.
Tư Mộ Hàn hơi khàn giọng nói: “Chú bị tai nạn xe cộ, ông ấy đã qua đời rồi.”
Nguyễn Tri Hạ suy nghĩ một lát mới phản ứng được, chú của Tư Mộ Hàn chính là ba của Tư Gia Thành.
Nguyễn Tri Hạ hỏi: “Anh đã thông báo cho Tiểu Thành chưa?”
“Đã có người thông báo cho thằng bé rồi.” Trong giọng nói của Tư Mộ Hàn lộ ra mệt mỏi.
“Bây giờ nước M đang là nửa đêm, anh phải chú ý giữ gìn sức khỏe nhé, nếu anh cảm thấy mệt mỏi thì nghỉ ngơi một lúc.” Cách xa như thế, cô chỉ có thể dặn dò anh như vậy.
Nguyễn Tri Hạ vừa cúp điện thoại, Thời Dũng liền gọi đến.
Thời Dũng cũng nói với cô về tin tức Trần Minh Hoàn đã qua đời do tai nạn giao thông.
Thời Dũng nghe được tin tức này từ chỗ cấp dưới của Tư Đình Phong..
Danh Sách Chương: