Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1608:

 

Sáng sớm hôm sau.

 

Khi Nguyễn Tri Hạ bị tiếng chuông đồng hồ đánh thức, cô hoàn toàn không muốn rời giường.

 

Hôm qua cô được Tần Thủy San gọi đi ra ngoài ăn đêm, thật vất vả mới đưa được Tần Thủy San trở về, lại muốn đi tìm Hứa Mộ Hàn lấy điện thoại, trở về lại gặp Tô Miên trên hành lang.

 

Cô trở lại căn phòng của mình, căn bản cũng không ngủ được mấy tiếng.

 

Cô thiếu ngủ trầm trọng, nhưng hôm nay lại có rất nhiều việc phải làm.

 

Công việc vẫn quan trọng hơn.

 

Nguyễn Tri Hạ trở mình một cái, sau khi rời khỏi giường, đi thẳng vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, sau khi cảm thấy cả cơ thể đều tỉnh táo mới thay quần áo, trang điểm đi ra ngoài.

 

Cô đi ra ngoài liền bắt gặp hai nhân viên trong căn phòng khác.

 

Đúng lúc hôm qua khi cô cùng Tần Thủy San đi ra ngoài ăn đêm gặp được hai nhân viên này.

 

Trong quá trình quay “Mất thành 2”, Nguyễn Tri Hạ sẽ luôn phải ở chung với họ, nghĩ tới đây, Nguyễn Tri Hạ chủ động lên tiếng nói: “Chào buổi sáng.”

 

“Chào buổi sáng.” Họ chỉ vội vàng đáp lại một tiếng rồi lập tức rời đi, còn nhỏ giọng bàn luận gì đó.

 

Trong lòng của Nguyễn Tri Hạ có chút buồn bực, đồng thời lại có dự cảm không hay.

 

Cô đứng nguyên tại chỗ suy nghĩ một lát, rồi đi tìm Tần Thủy San.

 

Mới đi đến cửa phòng của Tần Thủy San, cửa phòng liền mở ra, Tần Thủy San đã sớm rửa mặt xong, ăn mặc thoải mái từ trong phòng đi ra.

 

Cô ta vừa nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ, liền lộ ra dáng vẻ tươi cười, nhiệt tình: “Tri Hạ, buổi sáng tốt lành”

 

Nguyễn Tri Hạ không khỏi lui về sau hai bước: “Chào buổi sáng.”

 

“Đừng lạnh nhạt như vậy chứ…” Tần Thủy San nói xong liền đi tới trước mặt cô.

 

“Đứng chỗ đó là được rồi.” Nguyễn Tri Hạ hơi quay đầu, lùi về phía sau.

 

Tần Thủy San nhếch môi cười nhưng không để lộ răng: “Tri Hạ, trước đây tôi cảm thấy cậu không dễ chung sống, nhưng không ngờ rằng cậu lại thân thiết, tốt bụng như vậy, còn đặc biệt giúp tôi đặt chuông báo thức.”

 

Nguyễn Tri Hạ rốt cuộc cũng hiểu được, nguyên nhân Tần Thủy San đột nhiên lại nhiệt tình với mình như vậy.

 

“Bạn bè với nhau, đây chỉ là việc nhỏ mà thôi.” Nguyễn Tri Hạ thực sự cảm thấy chuyện này không có gì đáng để mà cảm động.

 

Nhưng Tần Thủy San xem ra vẫn là đặc biệt cảm động: “Quả thực là chuyện nhỏ, nhưng về sau chúng ta chính là bạn bè.”

 

Vừa dứt lời, điện thoại của Tần Thủy San liền vang lên.

 

Đầu bên kia điện thoại cũng không biết đã nói những gì mà Nguyễn Tri Hạ thấy sắc mặt của Tần Thủy San biến đổi rất lớn: “Cái gì?”

 

Một lúc sau, Tần Thủy San mới cúp điện thoại, nhìn chằm chằm vào Nguyễn Tri Hạ.

 

“Làm sao vậy?” Sắc mặt của Nguyễn Tri Hạ tuy rằng rất bình tĩnh, nhưng trong lòng cô đã có suy đoán.

 

Nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó, thậm chí có thể còn có liên quan tới cô.

 

“Reng reng…”

 

Điện thoại của Tần Thủy San vang lên, cô ta cúi đầu nhìn điện thoại, không nói chuyện với Nguyễn Tri Hạ.

 

Cô nhìn chằm chằm vào điện thoại một hồi, rồi mới đưa cho Nguyễn Tri Hạ: “Tối hôm qua bị chụp được rồi.”

 

Nguyễn Tri Hạ cầm điện thoại qua xem một chút, mới phát hiện ý câu nói “bị chụp được rồi” của Tần Thủy San, là hình ảnh ngày hôm qua khi cô đi tìm Hứa Mộ Hàn bị chụp lại.

 

Còn là chụp liên tiếp ba tấm ảnh.

 

Góc độ của mấy tấm ảnh này có chút kỳ lạ, thế nhưng lại giống như Hứa Mộ Hàn mở cửa để cô đi vào phòng của anh ta.

 

Nguyễn Tri Hạ tự đáy lòng bội phục người phóng viên chụp những tấm ảnh này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK