Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3469:

“Hạ, em biết rõ anh không có ý đó mà, anh chỉ quá quan tâm em, trước kia cái gì anh cũng không nói cho nên mới khiến cho mối quan hệ của chúng †a càng ngày càng hiểu lầm, bây giờ anh đang sửa chữa, em có thể nhường anh một chút không…

Anh lại cúi đầu, bỗng nhiên đưa tay nắm lấy cằm cô, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi xinh đẹp mà anh mong ước đã lâu kia.

Hô hấp của anh nặng nề, không tự chủ được càng muốn nhiều hơn, khóe mắt khó kìm nén nổi mà ửng hồng, hơi thở dồn dập, trong đôi mắt phượng đen kịt lấp lánh nước, thấm đẫm d*c vọng, nửa khép nửa mở quyến rũ vô cùng.

Từ sau khi trùng phùng, đây là lần đầu tiên có một nụ hôn đúng nghĩa như vậy.

Anh vẫn kịp thời dừng lại, cười khanh khách ngẩng đầu: “Xem ra anh vẫn có thể cho Tri Hạ nhà chúng ta thỏa mãn, thế nào, kỹ thuật không có kém đi chứ! Đã nhiều năm như vậy, ngày nhớ đêm mong, cuối cùng anh cũng thực hiện được một lần…”

Nguyễn Tri Hạ đỏ mặt, cái gì cũng không nói, cơ thể gầy gò cứng ngắc tựa vào lồ ng ngực anh, lộ ra mấy phần chật vật.

Tư Mộ Hàn vẫn luôn cười tủm tỉm, ngón tay thon dài lau nhẹ đôi môi còn đỏ bóng của cô, ánh nắng chiếu lên mặt anh, đẹp đến mê người, so với năm năm trước càng khiến cho người ta không cầm nắm được, giống như một gốc lan nở rộ, tỏa ra hương thơm.

Đỏ mặt tách ra khỏi anh, bước chân của cô có chút loạng choạng: “Tối em muốn về nhà một chuyến, sẽ không tới ngay, có việc gì nhớ gọi điện cho quản gia Sơn, hoặc gọi cho ông nội!”

“Tối Hướng Minh vẫn tới như thường lệ, em xử lý xong việc của mình thì sẽ tới, anh, anh đợi em đi…

“Nhớ về sớm một chút, anh sẽ nhớ em.

Vốn không cho Nguyễn Tri Hạ có cơ hội phản ứng, Tư Mộ Hàn nhìn bóng lưng cô dần biến mất khỏi tâm mắt, sắc mặt mới chậm rãi bình tĩnh lại.

Nửa đêm, Nguyễn Kiến Định tỉnh lại chỉ cảm thấy đau đầu lợi hại, hẳn là những ngày này vẫn không được nghỉ ngơi tốt, cộng thêm quá nhiều việc chất đống trong lòng, vết thương trên đùi còn chưa có tốt lại, tất cả cùng bộc phát mới khiến cho cơ thể không thoải mái.

Sờ lên trán, có chút nóng bỏng, một đầu đầy mồ hôi làm ướt bàn tay anh. Nguyễn Kiến Định miễn cưỡng đứng dậy đi tìm nhiệt kế, là con trưởng của nhà họ Tô, vì bồi dưỡng anh mà từ nhỏ tới lớn những việc này đều phải tự làm, bây giờ vẫn rất thành thạo như cũ, kẹp nhiệt độ một lúc, quả nhiên là có chút phát sốt.

Không muốn làm kinh động người bên ngoài, anh mở hòm thuốc ra, tìm chút thuốc uống rồi lại lân nữa nằm về giường, sắc trời vẫn còn sớm, có thể ngủ thêm một lúc nữa.

Khi trời đã sáng rõ, Chu Thanh đứng gõ cửa phòng Nguyễn Kiến Định gần mười phút mà bên trong không có chút động tĩnh nào, ngay khi anh ta muốn phá cửa xông vào thì Linh Đan cầm chìa khóa tới.

“Tôi lập tức đi mời bác sĩ tới, anh ở chỗ này chăm sóc cho anh Đình”

Ở bên cạnh Otto khá lâu, đây cũng là lần đầu tiên Linh Đan xử lý việc này, khó tránh khỏi có chút bối rối, nóng nảy sắp xếp xong mọi chuyện, mở cửa cũng không vào xem thế nào đã vội vã đi tìm bác sĩ.

Chu Thanh đầu đầy mồ hôi xông vào, đã nhìn thấy Nguyễn Kiến Định nằm trên giường, hai má đỏ bừng, mắt nhắm nghiền, trên trán ướt nhẹp mồ hôi, liền biết chuyện này sợ là xử lý có chút không tốt.

Người đa hôn mê, Chu Thanh gọi mấy câu mà Nguyễn Kiến Định vẫn không tỉnh lại, bác sĩ tạm thời chưa tới, bây giờ còn đang trên địa bàn của người khác, Chu Thanh cau mày đặt tay lên trán thăm dò, nóng đến bỏng tay, trong lòng càng thêm sốt ruột.

Muốn đi xem một chút nhưng để anh ở lại đây một mình cũng không yên lòng, cuối cùng chỉ có thể lo lắng đi qua đi lại trong phòng.

Cũng may chẳng mấy chốc bác sĩ đã tới, đằng sau còn có thêm Otto mang theo vẻ mặt nghiêm trọng.

“Không phải hôm qua còn khỏe sao, thế nào mà lại bệnh nghiêm trọng đến vậy rồi?” Một người đàn ông nói ngã là ngã, có phải có hơi yếu đuối, Otto với cơ thể khỏe mạnh lâu không bệnh tật có chút không rõ ràng lắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK