“Đúng, em thật sự gặp mặt Thẩm Sơ Hoàng, nhưng cũng vì có chuyện nghiêm túc mà.
” Nguyễn Tri Hạ kiên nhẫn giải thích với anh: “Em chỉ nói chuyện một lát, ăn một bữa cơm, cũng chẳng có gì…”
Vẻ mặt Tư Mộ Hàn càng thêm thâm trầm: “Còn ăn cơm với nhau à?”
Nguyễn Tri Hạ phát hiện hình như mình không nên thành thật như thế, không cần nói tỉ mỉ như thế.
“Chỉ là ăn bữa cơm mà thôi.
” Nguyễn Tri Hạ mím môi, cẩn thận chú ý tới phản ứng của Tư Mộ Hàn.
“À.
” Tư Mộ Hàn cười lạnh: “Lần trước em đi cùng anh ta tham dự bữa tiệc, lần này là cùng nhau ăn cơm.
Lần sau nữa thì sao? Các người tính làm gì với nhau nữa?”
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy Tư Mộ Hàn nói lời này có hơi quá đáng rồi.
Cô vẫn muốn biết được bí mật có liên quan đến nhà họ Tư từ chỗ của Thẩm Sơ Hoàng.
Mà Thẩm Sơ Hoàng nói cho cô biết, cô mời anh ta ăn bữa cơm cũng không có gì đáng trách.
“Em và anh ta không làm gì cả, bọn em…”
Tư Mộ Hàn trực tiếp cắt ngang lời giải thích của Nguyễn Tri Hạ: “Nhanh như vậy đã thành “bọn em” rồi sao? Quan hệ giữa em và anh ta đúng rất nhanh nhỉ!”
“Tư Mộ Hàn, anh còn như vậy nữa là em sẽ giận đấy!” Nguyễn Tri Hạ không chịu nổi nhất chính là việc Tư Mộ Hàn động một chút sẽ ghen tuông vô nghĩa.
Tư Mộ Hàn lạnh lùng nói: “Anh đã tức giận rồi.
”
Nguyễn Tri Hạ: “…”
Cô cảm thấy lúc này Tư Mộ Hàn tẻ con giống như một con nít.
“Được rồi, chúng ta nói một chút về chuyện bản kết quả xét nghiệm so sánh ADN đi.
” Nguyễn Tri Hạ kéo tay anh.
Cô vừa cầm tay Tư Mộ Hàn đã bị anh lật lại, nắm chặt trong lòng bàn tay.
Cảm giác trong lòng bàn tay ấm áp, mềm mại, gương mặt Tư Mộ Hàn mới tốt hơn một chút.
Anh cúi xuống nhìn Nguyễn Tri Hạ, giọng điệu vẫn hơi lạnh: “Em đã suy nghĩ tới chưa? Vì sao Thẩm Sơ Hoàng biết được mối quan hệ giữa Trần Tuấn Tú và anh?”
Quan hệ của Tư Mộ Hàn và Trần Tuấn Tú vẫn không được nói ra ngoài.
Cho nên Thẩm Sơ Hoàng không biết được quan hệ giữa Tư Mộ Hàn và Trần Tuấn Tú mới đúng.
Nhưng Thẩm Sơ Hoàng lại biết Trần Tuấn Tú là người nhà họ Tư.
Nguyễn Tri Hạ suy nghĩ một lát mới nói: “Có thể anh ta ngẫu nhiên mới biết được thôi?”
Tư Mộ Hàn nhướn mày: “Một mình anh ta gặp tất cả ngẫu nhiên như vậy, sao anh ta không đi mua vé xổ số đi, nói không chừng có thể trúng gần mười lăm nghìn tỷ đi.
”
Có đôi khi, cái miệng này của Tư Mộ Hàn thật sự có thể độc chết người.
Nguyễn Tri Hạ tò mò hỏi: “Vậy thì vì cái gì?”
Tư Mộ Hàn lạnh lùng nói: “Có người cố ý bày mưu tính kế cho Thẩm Sơ Hoàng, bảo anh ta đưa bản kết quả xét nghiệm so sánh ADN này đến trong tay chúng ta.
”
Nguyễn Tri Hạ cảm thấy Tư Mộ Hàn nói có lý.
“Vậy người này sẽ là ai?” Nguyễn Tri Hạ còn tưởng mình lấy được kết quả xét nghiệm so sánh ADN này là tìm được lối thoát trong hoàn cảnh khốn khó, nhưng không ngờ chuyện trái lại càng lúc càng phức tạp hơn.
Tư Mộ Hàn nhíu mày, không nói gì.
Nguyễn Tri Hạ nhìn chằm chằm vào bản kết quả xét nghiệm so sánh ADN một lúc mới nói: “Bản kết quả xét nghiệm so sánh ADN này là thật sao? Một người trong đó thật sự là Trần Tuấn Tú à?”
Tư Mộ Hàn cũng nhìn bản kết quả xét nghiệm so sánh ADN nhưng không lập tức trả lời.
Lúc tết, khi ở trong nhà cổ, Tư Gia Thành nghe được câu chuyện giữa anh và Trần Tuấn Tú đã nói với anh, khoảng thời gian đó Trần Tuấn Tú thường ra vào bệnh viện.
Sau đó Tư Mộ Hàn cũng phái người đi thăm dò, quả thật đã điều tra ra được Trần Tuấn Tú làm xét nghiệm so sánh ADN nhưng không có để lại manh mối.
Trần Tuấn Tú làm rất cẩn thận, xử lý rất sạch sẽ, không để lại chút vết tích nào.
.
Danh Sách Chương: