Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2918:

 

Trong đêm lạnh giá, vết thương trên người cô vẫn chưa khỏe hẳn, đúng là về nhà nghỉ ngơi sớm.

 

Cố Tri Dân buông tay ra, anh ngồi lại chỗ mình, sau đó khởi động xe chở cô về nhà.

 

Áp suất thấp trong xe khiến người ta hít thở không thông.

 

Thẩm Lệ hơi hé cửa sổ ra một chút, cô muốn hít thở không khí bên ngoài nhưng lại bị Cố Tri Dân đóng lại.

 

Thẩm Lệ không vui quay đầu trừng mắt với Cố Tri Dân, nhưng anh vẫn nhìn thẳng về phía trước không quay lại nhìn cô: “Trời lạnh rồi, cẩn thận trúng gió.”

 

Phía bên kia.

 

Cũng trong xe ô tô, Cố Mãn Mãn và Đào Triển Minh cùng ngồi ở hàng ghế trước, hai người tán gẫu câu được câu không nói chuyện vô cùng vui vẻ.

 

“Anh Cố và cô Thẩm lại có chuyện gì vậy?” Đào Triển Minh hỏi.

 

“Anh nhận ra được cả điều này à?” Cố Mãn Mãn kinh ngạc nhìn sang Đào Triển Minh.

 

Đào Triển Minh không trả lời.

 

Cố Mãn Mãn còn nói thêm: “Tôi cũng chưa nói với anh gì cả, vừa rồi anh nói chuyện với chị Thẩm Lệ đã nhận ra sao? Làm sao mà anh thấy được?”

 

Cuôi cùng Đào Triển Minh cũng quay sang liếc cô một cái, rồi anh đưa tay lên chỉ vào đầu mình: “Dùng chỗ này.”

 

Cố Mãn Mãn nhìn thấy thế thì đã hiểu, cô còn cảm thấy cũng có lý, nên khẽ gật đầu. Sau đó lập tức lại cảm thấy có gì đó sai sai.

 

“Anh đang nói là tôi không có đầu óc đúng không?” Cô trợn trừng mắt, vẻ mặt bất mãn nhìn về phía Đào Triển Minh: “Anh nói chuyện đàng hoàng xem nào.”

 

“Tôi đang nói chuyện đàng hoàng đây.” Đào Triển Minh thấy dáng vẻ giận dữ của Cố Mãn Mãn thì không nhịn được khẽ cong môi.

 

Cô gái nhỏ nổi giận, đúng là rất sinh động đáng yêu.

 

Cho nên có đôi khi, anh sẽ cố ý chọc tức Cố Mãn Mãn, vì muốn thấy cô tức giận.

 

Trước đây khi thấy người khác nói chuyện yêu đương, anh còn cảm thấy những người đó quá nhàm chán, suốt ngày làm mấy chuyện vô bổ không đâu.

 

Bây giờ, đến lượt anh anh mới nhận ra, những chuyện có vẻ nhàm chán này thật ra cũng cực kỳ thú vị.

 

Cố Mãn Mãn hừ một tiếng, cô khoanh tay trước ngực nói: “Được rồi, tôi muốn xuống xe, thả tôi xuống xe ở chỗ này đi.”

 

Cô muốn tự mình gọi xe về, vốn dĩ cô cũng chỉ muốn Đào Triển Minh giải vây giúp cô thôi.

 

Dù sao cô cũng chưa từng nghĩ đến, Đào Triển Minh thật sự sẽ đưa cô về nhà.

 

Hiện giờ như thế này cô lại càng không muốn để Đào Triển Minh đưa cô về.

 

Không biết vì sao mà gần đây dường như Đào Triển Minh rất thích nói những câu khiến cô tức giận.

 

Không chỉ là khi ở cạnh nhau anh cô ý nói vài lời khiến cô tức giận.

 

Có đôi khi trên messenger anh cũng cố ý gửi một vài thứ cho cô xem.

 

Sau khi cô xem xong, lại giễu cợt cô vài câu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK