Chương 3609:
“Có chắc chắn không? Bây giờ Vũ Nguyên Hải đang ở Hải Phòng?”
Ở Frigiliana , Tư Mộ Hàn và ông ngoại vẫn đang lo lắng không yên tìm người , lúc này lại có người nói người mà bọn họ đang tìm đã đến nơi khác , một chút chứng cứ cũng không có , bảo anh ấy phải tin như thế nào.
“Đúng là tôi đi theo anh ta đến đây , tất cả dấu vết của anh ta đều biến mất sau khi đến biệt thự nhà họ Nguyễn , rất có khả năng bây giờ Vũ Nguyên Hải đang nằm vùng ở bên cạnh , mục tiêu lần này của anh ta có lẽ là anh , hoặc là Nguyễn Hướng Minh.”
Con trai của Tư Mộ Hàn và Nguyễn Tri Hạ , tính quan trọng của mấy chữ này không cần Ôn Hàng Dương nói , Nguyễn Kiến Định cũng biết , sắc mặt anh ấy ngưng lại , nếu như Vũ Nguyên Hải thật sự cố ý nhằm vào Tư Mộ Hàn , bây giờ đến bắt Hướng Minh cũng không phải là không thể.
Nguyễn Kiến Định chau mày suy nghĩ , anh ấy nhìn Ôn Hàng Dương , tay trái xoa đùi của mình , mở miệng mấy lần , mới nói: “Nếu như mục tiêu của Vũ Nguyên Hải đã là Hướng Minh , tôi có một yêu cầu muốn nhờ anh.”
“Muốn nhờ tôi giúp anh bảo vệ Nguyễn Hướng Minh , hay là muốn tôi đưa nó rời khỏi nơi này?” Nhắm mắt cũng nhìn thấu suy nghĩ Nguyễn Kiến Định , Ôn Hàng Dương nhấp một ngụm trà , thầm khen trà ngon , mới ngẩng đầu lên , trong mắt là ý cười bình tĩnh.
“Anh Dương , tôi biết yêu cầu của tôi có chút làm khó anh , thế nhưng nếu như tất cả mọi người đều không phát hiện , anh có thể đuổi theo Vũ Nguyên Hải đến tận đây , thực lực của anh không thể nghi ngờ , giao Hướng Minh cho anh mới là an toàn nhất.”
Việc này anh ấy cũng nghĩ rất lâu mới đưa ra quyết định , Ôn Hàng Dương là một người vô cùng bí ẩn , anh ấy đã cho người đi điều tra , thế nhưng không tra được chút gì , cho dù sử dụng thế lực của ông ngoại cũng không có ích , giống như căn bản trên thế giới này không có người nào như vậy , anh ấy nghi ngờ rằng , cái tên Ôn Hàng Dương có thể là giả , dùng để che giấu thân phận của anh ta mà thôi.
Bây giờ người này đang ở đây , Hướng Minh lại gặp nguy hiểm , nếu giao cậu bé cho anh ta , đương nhiên là an toàn nhất.
“Lẽ nào anh không sợ tôi bắt tay với Vũ Nguyên Hải để chống lại anh sao? Anh Nguyễn Kiến Định không có chút phòng bị nào sao?”
Động tác của Nguyễn Kiến Định như đã hẹn trước với Ôn Hàng Dương , anh ấy ngẩng đầu , khóe miệng hơi nhếch lên , rõ ràng tâm trạng không tồi.
“Anh Dương , tôi tin vào nhân phẩm của anh , Tri Hạ được cứu ra đã chứng minh được điều ấy , em gái tôi từ nhỏ đã được gia đình chiều hư rồi , không biết được hiểm ác ở nhân gian và trời cao đất dày , thế nhưng bây giờ cô ấy xảy ra chuyện , Hướng Minh là mạng của cô ấy…”
Chuyện làm khó người khác như này , Nguyễn Kiến Định không nói tiếp nữa , chỉ bất đắt dĩ cười với Ôn Hàng Dương , cúi đầu uống trà.
Im lặng hồi lâu , nụ cười trên mặt Ôn Hàng Dương dần dần bình thường lại , hai tay anh ta khoanh trước ngực dựa vào sô pha , nhắm hai mắt hít một hơi thật sâu: “Bảo vệ một đứa trẻ nhỏ đương nhiên không có vấn đề gì , có điều tôi có một yêu cầu.”
Từ từ ngồi thẳng dậy , Ôn Hàng Dương chỉnh lại quần áo hơi nhăn , bôn ba suốt đêm , bây giờ trạng của anh ta không phải là tốt nhất , mặc dù đang chú ý , quần áo nhăn dúm dó lại , nhìn có cảm giác sa sút tinh thần.
“Anh nói đi.” Lần này là anh ấy yêu cầu quá đáng , nếu có thêm yêu cầu gì , Nguyễn Kiến Định lại vui mừng hơn rất nhiều.
“Tìm được Vũ Nguyên Hải , sau khi yêu cầu cậu ta đưa ra thuốc giải , tôi hy vọng các người giao cậu ta cho tôi xử lý , tôi có thể đảm bảo cả đời này cậu ta không thể xuất hiện trước mặt Nguyễn Tri Hạ được nữa.” Trong mắt Ôn Hàng Dương có một tia khó hiểu , anh ta cúi đầu im lặng uống một ngụm trà.
“Việc này…” Nguyễn Kiến Định chau mày , không nghĩ anh ta lại đưa ra yêu cầu như vậy , đắn đo một lúc , mở miệng thăm dò: “Tôi xin được hỏi một câu , giữa anh và Vũ Nguyên Hải có việc gì…”
“Thứ lỗi cho tôi không thể trả lời , đây là việc riêng của tôi , nếu anh muốn tôi bảo vệ đứa bé , tôi chỉ có một điều kiện như vậy , đương nhiên , anh có lẽ cũng biết , chỉ cần tôi muốn , tôi có hàng nghìn cách để âm thầm đưa Vũ Nguyên Hải đi.”
Ôn Hàng Dương nhếch mày hất cằm với Nguyễn Kiến Định , trong ánh mắt của anh ta toàn là sự ngạo mạn , những lời Ôn Hàng Dương nói không phải giả , nếu không phải có những chuyện không được lộ ra , bắt Vũ Nguyên Hải không cần phải tìm người hợp tác , anh ta đã bắt tên điên đó về nhà từ lâu rồi…