Chương 2565:
Vốn tưởng qua một đêm có thể hạ nhiệt, vậy mà không ngờ nhiệt không giảm mà ngược lại còn tăng.
Thẩm Lệ cũng không có tâm trạng để ý những chuyện này. Cô bây giờ chỉ muốn an tâm đi quay phim.
Sợ gặp Cố Tri Dân và Tiêu Văn trong căn tin, Thẩm Lệ cũng không ăn sáng, bảo Cố Mãn Mãn tùy ý gói chút gì đó cho cô. Trên đường đến phim trường cô sẽ ăn.
Sau khi quay được hai cảnh phim, Nguyễn Tri Hạ tới muộn, ngồi cạnh đạo diễn cùng xem lại cảnh quay.
Nửa đường, lúc Thẩm Lệ thay quần áo, Nguyễn Tri Hạ đi tới.
Thẩm Lệ thay xong quần áo, thấy Nguyễn Tri Hạ đi tới, hỏi: “Có việc gì sao?”
Tối hôm qua các cậu đi ăn với Cố Tri Dân à? Nguyễn Tri Hạ hỏi.
Thẩm Lệ gật đầu: “Ừ.”
“Ồ.” Nguyễn Tri Hạ chậm rãi gật đầu.
Trong lòng cô rất do dự, có nên nói cho Thẩm Lệ hay không, Cố Tri Dân kỳ thật chỉ vì tự chứng minh mình trong sạch mới làm những chuyện đó.
Thế nhưng nhỡ đến lúc đứa bé trong bụng Tiêu Văn đúng là của Cố Tri Dân thì sao?
Tư Mộ Hàn có vẻ rất tin tưởng Cố Tri Dân, nhưng đàn ông thì vẫn hay nói đỡ cho đàn ông thôi.
Thẩm Lệ nhìn Nguyễn Tri Hạ có lời mà không nói được, tưởng đã xảy ra chuyện gì, hỏi: “Cậu sao thế?”
“Chỉ là cảm thấy gần nhất hành động của Cố Tri Dân rất khác thường…” Nguyễn Tri Hạ quyết định thử một lần phản ứng của Thẩm Lệ, rồi mới quyết định.
Thẩm Lệ nghe vậy, cánh tay đang chỉnh quần áo bỗng dừng lại, một lúc sau, cô nói với giọng điệu hết sức bình thường: “Suy nghĩ của một người ở mỗi thời kỳ sẽ không giống nhau, có thể anh ấy chỉ vì quá thích đứa bé đó cho nên mới như vậy, nhưng tớ tin bản tính của anh ấy không thay đổi.”
Bản tính của con người sẽ không dễ dàng thay đổi, chỉ là suy nghĩ sẽ thay đổi mà thôi.
Một khi suy nghĩ thay đổi, lập trường nhất định sẽ khác, đương nhiên cách hành động cũng sẽ không giống với trước đây nữa.
Ngoại trừ ngày Tiêu Văn nhập viện, Thẩm Lệ hơi suy sụp, về sau, biểu cảm của cô vẫn luôn giữ ở trạng thái bình tĩnh, giống như một người ngoài đứng xem kịch hay mà thôi, bình tĩnh xem tất cả mọi chuyện.
Trong lòng Nguyễn Tri Hạ vô cùng khó chịu.
Cô có chút không hiểu, rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu? Thậm chí cô còn cảm thấy, chuyện này cũng không hề tồi tệ như vậy.
Nhưng, Thẩm Lệ ở trước mặt cô đã là bộ dạng này rồi.
Thẩm Lệ nhìn có vẻ bình thường, giống như không hề xảy ra chuyện gì, vẫn quay phim, sinh hoạt như thường lệ, nhưng Nguyễn Tri Hạ biết, trái tim Thẩm Lệ đã là một mảng trống trải.
Nguyễn Tri Hạ trầm tư một lúc, rồi nói: “Cố Chi Dân cũng không phải rất thích trẻ con đâu…”
“Vì sao không thích, anh ta thích Hạ Hạ như vậy.” Thẩm Lệ phản bác cô.
Nguyễn Tri Hạ theo bản năng nói: “Cậu cũng rất thích Hạ Hạ mà.”
“Đúng vậy, tớ thích Hạ Hạ, cũng rất thích trẻ con.” Giọng nói của Thẩm Lệ hiện rõ sự suy sụp.
Nguyễn Tri Hạ tự ý thức được mình đã lỡ miệng: “Tiểu Lệ…”
“Không sao, đừng dè dặt như vậy. Tớ không yếu đuối như thế, cũng là quá khứ rồi, cảnh quay tiếp theo của tớ sắp bắt đầu rồi, tớ phải đi đây.”