Tư Mộ Hàn ở đầu bên kia yên lặng nghe một hồi, xác định giọng nói Tư Hạ hoàn toàn bình thường, mới trầm giọng nói: “Đem điện thoại đưa cho chị gái vừa gọi cho ba.”
Nguyễn Tri Hạ trong lòng có chút kinh ngạc, Tư Mộ Hàn sao biết được có một chị gái đang giúp cô bé chứ?
Tư Hạ vâng lời đưa điện thoại cho Nguyễn Tri Hạ: “Chị ơi, có điện thoại.”
Nguyễn Tri Hạ nhận điện thoại, đưa tới bên tai, gọi một tiếng: “Anh Tư.”
Cô nói xong mới ý thức được mình vừa vô ý làm lộ ra chuyện bản thân mình biết thân phận của anh ta.
Dường như Tư Mộ Hàn cũng không bất ngờ khi Nguyễn Tri Hạ có thể biết được thân phận của anh, chỉ trầm giọng nói: “Cô gái này, phiền cô nói địa chỉ cho tôi, tôi lập tức qua đón con bé.”
Giọng nói của anh vô cùng điềm tĩnh, mang theo giọng điệu ra lệnh của bề trên, khiến người ta không tự chủ phục tùng.
Nguyễn Tri Hạ trả lời: “Được.”
Cô vừa mới nói xong, Tư Mộ Hàn liền cúp điện thoại.
Nguyễn Tri Hạ hơi kinh ngạc, anh ta cũng không cần nói tiếng tạm biệt với Tư Hạ sao?
Cứ như vậy liền cúp điện thoại?
……
Tư thị
Thư ký ôm một chồng tư liệu đi vào phòng Tổng giám đốc, đúng lúc trông thấy Tư Mộ Hàn cúp điện thoại, đứng dậy cầm áo khoác ra vẻ muốn đi ra ngoài.
Thư ký đi nhanh qua, cẩn thận nói: “Tổng Giám đốc, mười phút sau có một hội nghị rất quan trọng.”
“Hoãn lại đi.” Tư Mộ Hàn nhìn cũng không thèm nhìn anh ta một chút nào, đi thẳng ra ngoài.
Ngài Tổng giám đốc đã nói phải hoãn lại rồi, hiển nhiên thư ký cũng không có gì để nói nữa.
Thư ký đi theo Tư Mộ Hàn ra ngoài, hỏi: “Hoãn đến lúc nào?”
“Lúc tôi trở về.” Tư Mộ Hàn dừng bước, liếc nhìn thư ký, mày hơi nhíu lại chứng tỏ hiện tại anh không kiên nhẫn.
Không có tên nào trong cái đám thư ký và trợ lý này hợp ý anh cả.
Thư ký bị liếc vội vàng im lặng, thở mạnh một chút cũng không dám.
Tài xế thấy Tư Mộ Hàn muốn ra ngoài, vội vã đi theo.
Tư Mộ Hàn hờ hững nói: “Không cần đi theo, tôi tự lái.”
“Nhưng cô chủ nói……”
“Anh nghe cô ấy hay nghe tôi?” Tư Mộ Hàn nghe vậy, quay đầu híp mắt nhìn tài xế: “Lấy tiền của tôi, lại nghe lời người khác?”
Tài xế thấy sắc mặt Tư Mộ Hàn không tốt, vội vàng giải thích: “Không……Không phải như vậy đâu, Tổng giám đốc……”
Tư Mộ Hàn hoàn toàn không có tâm tư nghe anh ta nói nhảm, đẩy anh ta ra rồi lên xe.
Anh vừa khởi động xe, vừa gọi điện thoại cho Tư Cẩm Vân.
Cú điện thoại vừa nãy, anh không hỏi cô gái đã gọi cho anh vì sao có thể ở cùng Tư Hạ.
Coi như không cần hỏi, anh cũng có thể đoán ra một chút.
Điện thoại vừa kết nối, đầu dây bên kia đã vang lên âm thanh bất mãn của Tư Cẩm Vân: “Mộ Hàn, chị đang muốn gọi điện thoại cho cậu, hội nghị sắp bắt đầu rồi, cậu ở đâu?”
Ba năm trước, sau khi Tư Mộ Hàn tỉnh lại, Tư Cẩm Vân cũng vào Tư thị làm việc.
Thời điểm thế này, Tư Mộ Hàn hơi đâu mà quan tâm tới hội nghị này nọ.
Mặc dù anh nổi danh là người cuồng công việc.
Nhưng giữa công việc và con gái, trong lòng anh hiểu rõ thứ nào quan trọng hơn..
Danh Sách Chương: