Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 2499:

 

“Làm gì có, cô ta còn lâu mới đẹp bằng chị.” Cố Mãn Mãn ngẩng đầu lên, trong miệng cô ấy vẫn còn ngậm bánh bao. Nhưng việc này cũng không ngăn cô ấy lườm Quý Vãn Thư.

 

Quý Vãn Thư nói cô ấy ngu xuẩn, mối thù này đã kết rồi.

 

Hơn nữa, Quý Vãn Thư vốn cũng không đẹp bằng chị Tiểu Lệ nhà mình.

 

Giọng điệu của Thẩm Lệ cực kỳ chân thành: “Thực ra, cô với Cố Tri Dân cũng khá hợp nhau đó.”

 

Quý Vãn Thư ngoài lúc đang ở riêng với Thẩm Lệ sẽ trở nên cay nghiệt ra, thì lúc bình thường đối xử với người khác vẫn rất khôn khéo.

 

Mặc dù có hơi hư vinh, thích được người khác theo đuổi và hưởng thụ cảm giác được đàn ông săn đón, thì cô ta cũng không có làm chuyện xấu gì.

 

Gia thế và tướng mạo của cô ta đều xứng đôi với Cố Tri Dân.

 

“Thẩm Lệ, cô lại có chiêu gì đó?” Quý Vãn Thư thấy Thẩm Lệ lại đang nghĩ ra trò mới chỉnh cô ta.

 

Giọng điệu của Thẩm Lệ lại càng chân thành hơn: “Cô cũng không còn trẻ nữa. Nếu thực sự thích người ta, thì thử một lần đi. Coi như cuối cùng không thành, cũng coi như không lãng phí sống một lần.”

 

Vẻ mặt Quý Vãn Thư giống như nhìn thấy quỷ vậy: “Cô có uống nhầm thuốc không vậy?”

 

Thẩm Lệ không cho là vậy: “Đương nhiên, cô cũng có thể đợi. Nhưng mà cô có thể đợi, người nhà cô sẽ để cô đợi sao?”

 

Nhà họ Quý những năm gần đây không được phát đạt, Thẩm Lệ cũng có nghe qua chuyện này. Danh tiếng của Quý Vãn Thư trong cái vòng này ngược lại rất tốt, cũng có khối người muốn lấy cô ta làm vợ.

 

Nếu như tình trạng nhà họ Quý lại càng tệ hơn, Quý Vãn Thư có khả năng phải liên hôn thương nghiệp rồi.

 

Thấy vẻ mặt của Thẩm Lệ càng ngày càng chân thành, Quý Vãn Thư thoáng chốc hơi hốt hoảng: “Cô…”

 

“Chị Thẩm, chúng tôi đi trước đây.”

 

Thành viên đoàn phim ăn cơm xong thì đi qua chào Thẩm Lệ một tiếng.

 

“Chúng tôi lập tức qua đó.” Thẩm Lệ quay đầu, cười nói.

 

Thẩm Lệ lại cúi đầu và mấy miếng cơm rồi kéo Cố Mãn Mãn còn đang ăn uống dữ dội bên cạnh lên: “Đi thôi.”

 

Cố Mãn Mãn vùng vẫy: “Em còn muốn lấy hai cái bánh bao…”

 

“… Quý Vãn Thư đúng là không có oan uổng em mà.” Người đại diện này của cô đúng là có lúc hơi ngốc.

 

Hai người vừa ra ngoài thì gặp Cố Tri Dân và Tiêu Văn ở ngoài cửa.

 

Thẩm Lệ thả Cố Mãn Mãn ra, lạnh nhạt gọi một tiếng: “Chào Tổng Giám đốc Cố.”

 

Cố Mãn Mãn ở bên cạnh thấy vậy, cũng chào một tiếng rất ra dáng: “Chào Tổng Giám đốc Cố.”

 

Cố Tri Dân cau mày, nhìn Thẩm Lệ đang định lên tiếng thì Thẩm Lệ đã nói: “Tôi phải đi làm việc rồi, tôi đi trước đây.”

 

“Bai bai.” Cố Mãn Mãn bị Thẩm Lệ kéo đi, còn không quên quay đầu vẫy tay với Cố Tri Dân.

 

Cố Tri Dân đang nhìn theo hướng các cô rời đi, thì bên cạnh lại vang lên tiếng của Quý Vãn Thư.

 

“Tri Dân.”

 

Cố Tri Dân quay đầu lại, hơi kinh ngạc: “Sớm như vậy sao?”

 

“Tớ hôm nay phải ngồi máy bay quay về thành phố Hà Dương.” Quý Vãn Thư nở nụ cười, dịu dàng nói: “Tớ khá vội nên đi trước đây. Quay về lại gặp mặt sau.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK