Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3961:

“Abel! Ông đừng có khinh người quá đáng!” Nguyễn Kiến Định vỗ bàn đứng dậy, trên cổ nổi gân xanh, hồng hộc thở hổn hển. Trước đây anh vẫn luôn cho rằng người đứng sau những chuyện này chính là Yaren nhưng sau khi điều tra lâu như vậy vẫn chưa tra ra là ai nhúng tay vào. Bây giờ Abel đột nhiên nói với anh rằng tất cả mọi chuyện đều do ông ta vạch ra, Nguyễn Kiến Định làm sao có thể chịu đựng được đây?

“Nếu như cậu một mực không buông tha như thế, trò hay còn đang đợi ở đằng sau, cậu biết Nguyễn Minh Tú không?” Abel mỉm cười nhìn xem Nguyễn Kiến Định, trong tay ước lượng lấy một thanh ngọc thạch đẹp đế không có gì sánh được, nhìn anh rồi nói tiếp.

“Người a, một khi có chỗ dễ bị uy hiếp liền trở nên rất yếu đuối, cậu nói nếu khuôn mặt nhỏ xinh xắn kia của Nguyễn Minh Tú không còn nữa, cô ấy có khóc không?”

Ở đây cùng ông ta cãi lộn hoàn toàn là chuyện không có ý nghĩa, Nguyễn Kiến Định cắn răng nhìn chòng chọc vào ông †a, nhìn một đoạn thời gian rất dài mới đột nhiên buông lỏng xuống. Hừ lạnh một tiếng.

“Tôi đúng thật là có thứ để bị ông uy hiếp nhưng ông thì không có sao!”

Buông xuống câu nói này, Nguyễn Kiến Định đẩy cửa ra cũng không quay đầu lại lập tức rời đi cái địa phương quỷ quái này, để lại một mình Abel cau mày không nghĩ ra rốt cuộc là anh có ý gì.

Nguyễn Kiến Định đi ra ngoài, người dẫn anh ấy đi ra vẫn là anh chàng trẻ tuổi đưa anh ấy vào đây, suốt cả đường đi, cậu ta vẫn luôn cúi đầu cho đến khi đưa anh ấy ra đến tận cửa.

Lúc đi đến trước cổng vòm, Trần Bắc đã đứng chờ ở đó cùng ông cụ dẫn họ vào, nhìn không thấy có gì khác thường cả.

Hai người liếc nhìn nhau, Nguyễn Kiến Định cũng không nói gì mà lập tức đi đến phía trước, ông cụ không đi cùng bọn họ.

Khi hai người đi ra cửa lớn, trở lại khách sạn rồi, Trần Bắc mới mím môi, sắc mặt tối tăm nói: “Căn nhà kia có vấn đề, buổi tối tôi cần quay lại một chuyến để xác định rõ ràng hơn.” Vừa rồi thời gian quá ngắn, chỉ đủ cho anh ta nhìn quanh gần đó, những thứ khác bây giờ vẫn còn trong giai đoạn phỏng đoán, anh ta phải đi nghiệm chứng thì mới có thể xác định được.

“Tối nay không được, Abel đã có lòng cảnh giác, đi thăm dò xem xem người thường xuyên xuất hiện bên người ông ta mấy năm nay, hoặc là sở thích của ông ta, để cho người dưới chú ý đến nhà máy dược mọi lúc, tôi chuẩn bị trở về một chuyến.” Chuyện này phát triển đến nay cũng không quá có ý tứ muốn che giấu, muốn cứu những người đó ra thì anh ấy phải chủ động phóng ra, trong số đó chỉ có một người hiểu được Abel có thể trấn áp anh ta, cho nên dù thế nào anh ấy cũng phải quay về một chuyến.

Nguyễn Kiến Định nhìn mặt trời chói lọi ở đường chân trời, sắc mặt lại vô cùng tối tăm.

“Anh yên tâm, tôi sẽ đi làm ngay, anh Kiến Định khi nào thì đi? Tôi dặn cấp dưới chuẩn bị sớm cho anh. Trần Bắc nhíu mày một cái rồi nhanh chóng dãn ra, thầm tính toán trong lòng, lại ngẩng đầu hỏi.

“Xuất phát ngay lập tức, tạm thời đừng để lộ chuyện tôi rời đi, có thể giấu được bao lâu thì giấu bấy lâu.

Abel không phải kẻ ngốc, nếu hành trình của mình bị lộ thì anh ta nhất định có thể đoán được mục đích của chuyến đi này, quả thật là lửa xém lông mày.

“Để tôi đưa anh đi, anh yên tâm, tôi sẽ nghĩ cách đi qua.” Nguyễn Kiến Định vừa nói xong, Trần Bắc liền đoán được đại khái anh ấy muốn làm gì, mím môi bấm ngón tay, việc này không dễ làm, nhưng không phải không có cách nào.

Chuyện cứ quyết định như vậy, thừa dịp Abel còn chưa biết gì, anh ấy lấy thân phận của Trần Bắc để lên máy bay.

Bên kia, Tư Mộ Hàn khoanh cả tay trước ngực, đứng ở ban công xem kịch hay, tuy rằng hiện tại là ban ngày, Tần Văn Hưng không có khả năng sẽ xuất hiện, nhưng theo tính cách của Dương Thừa Húc thì nhất định sẽ không nhịn được mà chạy đến làm loạn long trời lở đất, anh không tin không lừa ra được con cáo già Tần Văn Hưng kia!

Đúng như Tư Mộ Hàn suy nghĩ, Dương Thừa Húc ngồi ở thư phòng nhưng không có cách nào để chuyên tâm làm việc, tràn ngập đầu óc đều là những lời Tư Mộ Hàn đã nói, ánh mắt vẫn thường liếc sang hướng biệt thự, càng nghĩ càng căm tức, cuối cùng hoàn toàn không áp được lửa giận trong lòng.

Anh ta đơn giản là đi xuống tầng với vẻ mặt bình tĩnh, đúng lúc bắt gặp Trần Mộc Châu vừa trở về từ biệt thự đối diện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK