Mục lục
Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1765:

 

Thẩm Lệ hiểu rõ thâm ý trong câu nói Nguyễn Tri Hạ: “Chẳng lẽ cậu…”

 

“Xuỵt!” Nguyễn Tri Hạ làm một động tác im lặng.

 

Thẩm Lệ ngậm miệng lại ngay, không dám lên tiếng nữa.

 

Nhưng vẻ mặt cô hơi bối rối, trông rất bất an.

 

Nguyễn Tri Hạ nắm tay, dùng sức dìu cô ấy: “Cậu nên nhìn đường cho kỹ, chân cậu vẫn nên ít đi lại thì hơn.”

 

Đến khi bước vào hội trường hôn lễ, sắc mặt Thẩm Lệ vẫn khó coi.

 

Hai người chọn một chiếc bàn không có ai ngồi, Thẩm Lệ lo lắng nói: “Tri Hạ, cậu đừng làm như vậy, Tư Mộ Hàn không phải là người chúng ta có thể trêu chọc.”

 

Vẻ mặt Nguyễn Tri Hạ bình tĩnh nói: “Đừng sợ.”

 

Thẩm Lệ định nói điều gì đóm nhưng có người đi tới bàn các cô ngồi xuống, làm cho Thẩm Lệ miễn cưỡng nuốt vào bụng.

 

Cô ngẩng đầu nhìn, phát hiện người tới là Cố Tri Dân.

 

“Thẩm Tiểu Lệ, thật trùng hợp… Hả?”Khi Cố Tri Dân thấy rõ người ngồi cạnh Thẩm Lệ là Nguyễn Tri Hạ, anh ngẩn người.

 

“Em, Tri Hạ em…” Anh chỉ vào Nguyễn Tri Hạ, nhất thời nói năng lộn xộn.

 

“Em đi cùng Tiểu Lệ.” Nguyễn Tri Hạ mỉm cười rót cho Cố Tri Dân một ly nước.

 

Cố Tri Dân uống sạch ly nước Nguyễn Tri Hạ rót cho anh.

 

Anh nhìn Thẩm Lệ rồi nhìn Nguyễn Tri Hạ: “Hai em…”

 

Thẩm Lệ đang phiền lòng, không có sức lực đối phó với Cố Tri Dân, rót một ly nước cho anh rồi giục: “Anh uống nước đi, đừng nói nữa!”

 

Cố Tri Dân chỉ có thể uống nước.

 

Không lâu sau, lại có một nhóm người đi tới.

 

Nguyễn Tri Hạ ngẩng đầu nhìn, hơi bất ngờ.

 

“Tri Hạ, em cũng ở đây sao?” Hạ Thời Yến đi tới bàn mấy người Nguyễn Tri Hạ, trực tiếp ngồi xuống.

 

Ánh mắt Hạ Thời Yến dừng trên người Thẩm Lệ đang ngồi cạnh Nguyễn Tri Hạ.

 

Khi nhìn thấy rõ mặt Thẩm Lệ, mắt anh sáng lên: “Cô là…”

 

Cố Tri Dân cắt ngang lời anh, nghiêng người ngăn cản tầm mắt Hạ Thời Yến rồi hỏi: “Nhìn anh rất lạ mặt, anh là ai?”

 

Lúc Hạ Thời Yến trở về nước, Nguyễn Thị đã đi xuống dốc, đương nhiên không thể tiếp xúc với người ở tầng lớp Cố Tri Dân.

 

Cố Tri Dân không quen biết Hạ Thời Yến, nhưng Hạ Thời Yến lại biết anh.

 

“Tổng giám đốc Cố, tôi là Hạ Thời Yến.”Hạ Thời Yến biết Cố Tri Dân là tổng giám đốc truyền thông Thịnh Hải, giọng điệu không tự chủ trở nên kính cẩn.

 

Khi Cố Tri Dân biết anh ta họ Nguyễn, lại nghĩ đến anh ta lên tiếng chào hỏi Nguyễn Tri Hạ, lập tức hiểu ra người này là ai.

 

Hóa ra là anh trai Nguyễn Tri Hạ.

 

Cố Tri Dân lạnh lùng đáp lại: “Ừm.”

 

Sau đó anh rút khăn giấy tới gần mặt Thẩm Lệ: “Em nóng không? Anh lau mồ hôi cho em.”

 

Nói xong, anh dùng khăn giấy lau mồ hôi trên trán Thẩm Lệ.

 

Thẩm Lệ vỗ mạnh tay anh, nghiến răng nói nhỏ vào tai anh: “Anh lau hết phấn trang điểm của bà đây, lần sau tôi gặp mặt anh, tôi sẽ đánh chết anh!”

 

Sắc mặt Cố Tri Dân cứng ngắc rồi trở lại như thường ngay, anh mỉm cười thu người lại, quay đầu nói với Hạ Thời Yến: “Anh cũng nhận được thiệp mời sao?”

 

Hạ Thời Yến thu hết dáng vẻ thân mật lúc nãy của Cố Tri Dân và Thẩm Lệ vào mắt, ý tức của Cố Tri Dân quá rõ ràng, anh ta có quan hệ không bình thường với Thẩm Lệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK