Chương 2235:
Lúc này Thẩm Lệ ở bên cạnh đứng dậy: “Tri Hạ, tớ đi trước, có việc gọi điện thoại cho tớ.”
Tư Mộ Hàn đã trở về, có anh ta ở đây, Nguyễn Tri Hạ cũng không cần đến cô, về phần tung tích của Tư Gia Thành, hẳn là không người nào có thể tìm kiếm anh ta nhanh hơn Tư Mộ Hàn.
Thẩm Lệ nói xong rời đi, Cố Tri Dân oán trách Tư Mộ Hàn hai câu, mới đứng dậy đi theo.
Sau khi bọn họ rời đi, Nguyễn Tri Hạ mới tranh thủ thời gian hỏi Tư Mộ Hàn: “Tạ Sinh thế nào?”
“Đi đến nơi mà ông ta nên đi.”
Tư Mộ Hàn không có chút bất ngờ nào, Nguyễn Tri Hạ sẽ đoán được anh đã làm gì, trong giọng nói không có một chút ngạc nhiên nào.
Nguyễn Tri Hạ nhíu mày, anh nói như vậy khác gì chưa nói?
“Ăn đồ ăn, không nên suy đoán.” Tư Mộ Hàn cầm đũa gắp đồ ăn cho Nguyễn Tri Hạ .
Sau đó lúc Nguyễn Tri Hạ ăn cơm, điện thoại của Tư Mộ Hàn reo lên rất nhiều lần.
Cô lo lắng đến an toàn của Tư Gia Thành, ăn cái gì cũng rất nhanh, chỉ muốn nhanh chóng đi tìm Tư Gia Thành.
Mặc dù Tư Mộ Hàn không hài lòng vì cô ăn cơm quá nhanh, nhưng cũng có thể hiểu được tâm trạng hiện giờ của cô, cũng không nói thêm điều gì.
Sau khi ăn xong, Nguyễn Tri Hạ theo Tư Mộ Hàn ra cửa.
Tư Mộ Hàn tự mình lái xe, dừng ở trước một căn hộ ở trung tâm thành phố.
“Cậu chủ, cô chủ.” Xe dừng lại, Thời Dũng liền đi tới.
Anh ta cho người đi tìm kiếm tung tích Tư Gia Thành, trước khi Tư Mộ Hàn đến đều đã chuẩn bị tốt mọi việc.
Anh ta hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Nguyễn Tri Hạ cũng đi theo.
“Người đâu?” Tư Mộ Hàn xuống xe, một bên hỏi Thời Dũng, một bên giúp Nguyễn Tri Hạ lấy xe lăn.
Thời Dũng nói: “Trong phòng, tôi đã cho người theo dõi.”
Thời Dũng làm việc, luôn khiến Tư Mộ Hàn yên tâm.
Sắc mặt anh lạnh lẽo “Ừ” một tiếng.
Nguyễn Tri Hạ nghe thấy, hỏi Thời Dũng: “Có thể chắc chắn hiện tại tiểu Thành đã an toàn chưa?”
“Tình huống bên trong tạm thời không rõ lắm, nhưng có thể chắc chắn anh ta ở bên trong.” Thời Dũng nói.
Nguyễn Tri Hạ cũng không hỏi thêm nữa, im lặng để Tư Mộ Hàn đẩy cô đi vào.
Đi thang máy lên lầu, lúc đi ra đã nhìn thấy trong hành lang đứng đầy vệ sĩ, nhưng lại không tạo ra một chút động tĩnh nào.
Tư Mộ Hàn giơ tay lên ra hiệu bọn họ có thể đột nhập vào.
Sau một giây, một vệ sĩ phá cửa xông vào.
Tư Mộ Hàn cùng Nguyễn Tri Hạ đi phía sau.
Trong căn hộ trống rỗng, chỉ có một người phụ nữ đang hôn mê bị buộc trên một chiếc ghế.
“Tại sao là một người phụ nữ?” Nguyễn Tri Hạ hỏi đầu tiên: “Tiểu Thành đâu?”