Chương 2575:
Nhưng mà, cô vẫn rất hâm mộ Nguyễn Tri Hạ.
Nếu như có thể, ai mà không muốn một tình yêu độc nhất vô nhị trên đời này chứ.
Đều biết tình yêu là một thứ tốt, nhưng không phải là ai ai cũng có.
Thẩm Lệ khẽ cười một tiếng, sửa lại tóc tai quần áo của mình, xoay người đi ra ngoài.
Chỗ khúc cua ở hành lang, gặp Cố Mãn Mãn vội vàng đến tìm cô.
“Chị Tiểu Lệ, chị ở đây à! Rốt cuộc cũng tìm được chị.” Cố Mãn Mãn vừa nhìn thấy cô, trên mặt lộ ra nụ cười.
“Vội vã như vậy, có chuyện gì?” Vẻ mặt Thẩm Lệ ung dung, những cảm xúc bi thương đau buồn kia bị cô quét sạch không còn chút dư thừa.
“Chính là cái đó, scandal của chị và Quý Vãn Thư được làm sáng tỏ rồi, có người gửi video camera làm sáng tỏ, bây giờ đã lên hot search rồi…”
Thẩm Lệ vừa đi, vừa nghe Cố Mãn Mãn nói chuyện, sau khi nghe xong, nói: “Hành động của Quý Vãn Thư ngược lại khá nhanh đấy.”
“Là Quý Vãn Thư tìm video làm sáng tỏ à, hành động của cô ta nhanh thật, em còn tưởng rằng là công ty ra tay chứ.” Cố Mãn Mãn lẩm bẩm nói.
Thẩm Lệ nghe vậy dừng một lát, lấy điện thoại ra gọi cho Quý Vãn Thư.
Quý Vãn Thư nhận điện thoại rất nhanh.
“Hot search tôi thấy rồi, tôi vốn dĩ cũng định đi điều tra camera, hành động của cô nhanh hơn tôi một chút, nhưng đừng nghĩ tới tôi sẽ cảm ơn cô.”
Thẩm Lệ còn chưa mở miệng, Quý Vãn Thư đã nói một tràng dài.
Thì ra camera không phải Quý Vãn Thư làm.
Nghĩ nghĩ cũng đúng, cô và Quý Vãn Thư đồng thời rời khỏi nhà, cô vừa mới đến Thịnh Hải không bao lâu, video làm sáng tỏ trên video đã xuất hiện, còn nhanh chóng lên hot search, tốc độ của Quý Vãn Thư không nhanh như vậy.
Thẩm Lệ không nói nhảm với Quý Vãn Thư, cúp điện thoại.
“Sao chị một câu cũng không nói đã cúp rồi?” Cố Mãn Mãn hỏi cô.
Thẩm Lệ nhíu mày: “Không cần phải đàn gảy tai trâu lãng phí thời gian.”
“Anh họ nói gì với chị, lâu như vậy chị mới ra ngoài.” Cố Mãn Mãn bày ra bộ dạng nếu Thẩm Lệ ức hiếp thì cô ấy sẽ đi tìm Cố Tri Dân cãi nhau một trận.
Thẩm Lệ vỗ đầu cô ấy: “Được rồi, đừng có tỏ địch ý lớn như vậy với anh họ em, anh ấy tốt với em lắm rồi.”
Mặt Cố Mãn Mãn đầy nghi ngờ: “Sao chị đột nhiên nói giúp anh ấy vậy.”
Thẩm Lệ hỏi cô ấy: “Anh họ em là người như thế nào em không rõ sao?”
“Rõ chứ, anh họ em chính là một người đàn ông đểu.” Cố Mãn Mãn nói một cách nghiêm túc.
Thẩm Lệ dừng lại một lúc, mới phun ra hai chữ: “. . . Được rồi!”
Cố Mãn Mãn: “Chẳng lẽ anh ấy không phải sao?”
Thẩm Lệ đã đổi đề tài: “Show cũng hủy bỏ, về nhà ngủ đi.”
Cố Mãn Mãn mở miệng một cách yếu ớt: “Sợ rằng không ngủ được.”