Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1027

Lúc này cô ta cố hết sức, nhưng ngón tay không có sức lực, hơn nữa đau đớn vô cùng. Có điều sợ bị Tề Đẳng Nhàn mắng, cô ta chỉ đành gắng chịu.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Đây còn xem như đơn giản, sau này bôi dầu trơn cho cô gỡ, như vậy mới là kêu trời trời không biết.”

Dương Quan Quan nghe được thì khiếp sợ vô cùng, nhưng cô ta lại cắn răng, cảm thấy bản thân đã nhịn được lâu như vậy, bỏ dở nửa chừng thì quá đáng tiếc, nhất định phải kiên trì!

Hôm nay, Dương Quan Quan đã mở tổng cộng mười sáu nút thắt, tới cây cuối cùng, phải dùng đến miệng mới tháo ra được.

Vừa buông tay đã thấy ngón tay đều trầy xước, móng tay đều nát bươm, hãy còn rướm máu.

“Được rồi, hôm nay liền đến đây thôi, lại đây, để tôi xức thuốc cho cô một lát, ngày may sẽ luyện thân phát.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt bảo.

Dương Quan Quan giơ đôi tay run lẩy bẩy ra, Tề Đẳng Nhàn duỗi tay nắm lấy, khiến cô ta đau đớn gào lên.

Tề Đẳng Nhàn bôi sẵn nước thuốc đặc chế trong tay, bôi lên thì cay xè, mát xa được một lát, Dương Quan Quan cảm thấy ngón tay ấm áp hơn, nỗi đau đớn được đến giảm bớt.

Nhìn kỹ một lát, máu ứ lại bên trong móng tay dần biến mất với tốc độ mắt thường trông thấy được, tốc độ khôi phục quả thực kinh người.

“Đừng từ bỏ, thật ra cô rất có tài luyện võ.” Tề Đẳng Nhàn nhéo tay cô ta, khích lệ một câu.

“Thật vậy sao?” Dương Quan Quan phấn chấn: “Khi trước anh còn nói tôi là thứ rác rưởi vô dụng đó!”

“Ha ha, có sao? Tôi đâu phải người hà khắc như vậy!” Tề Đẳng Nhàn xụ mặt.

Dương Quan Quan khinh bỉ trong lòng, gia hỏa này dám nói mà không dám nhận, đúng là quá đáng!

Tề Đẳng Nhàn nói: “Thời gian tới hãy ăn đồ có nhiều protein một chút, vitamin phải dùng, những ngày kế tiếp sẽ rất mệt, là thời khắc trọng đại để luyện thành công phu!”

Dương Quan Quan nói: “Được, tôi nhất định sẽ không lơi lỏng!”

Tề Đẳng Nhàn vỗ tay cô ta, nói rằng: “Bàn tay nhỏ này thật mềm mại.”

“Cút!”

Dương Quan Quan lập tức rút tay về, trong lòng khinh bỉ hắn, tên nhóc này, chỉ e vắt óc mãi không nghĩ ra phương pháp luyện ngực nhỉ?

Tề Đẳng Nhàn đang chuẩn bị đùa giỡn tiếp mấy câu, di động lại vang lên, lấy ra nhìn, hắn thấy số của Từ Ngạo Tuyết.

Cuộc điện thoại này tới cũng thật là muộn.

Hiển nhiên, Từ Ngạo Tuyết không cam lòng, sau khi trở về Đế Đô, cô ta vẫn làm ra vài trò phản khác vô dụng, nhưng cuối cùng vẫn bị áp chế hết.

Cuối cùng cô ta cũng chỉ đành bó tay chịu trận, gọi điện thoại cho Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười, nếu cuộc điện thoại này tới muộn hai ngày, vậy thì tập đoàn Từ thị tại Đế Đô sẽ đi tới bước đường phá sản, đóng cửa.

“Tôi nghe điện thoại đã.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói, sau đó đi qua một bên.

Hắn kê điện thoại bên tai, mỉm cười nói: “Ơ kìa, đây không phải Từ tổng sao, sau bỗng dưng lại gọi tới hỏi thăm tôi thế? Chuyện giữa cô và Ngọc Tiểu Long đã được giải quyết ổn thỏa chưa?”

Hắn vừa mở miệng đã giết người không dao, khiến cho Từ Ngạo Tuyết cảm thấy ghê tởm vô cùng, chỉ muốn thò tay qua ống nghe mà bóp ch3t hắn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK