Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 900

Lý Vân Uyển lập tức trả lời: “Bà ấy muốn kết giao với số nhân vật có địa vị ở Trung Hải, tạo điều kiện để bà ấy về Ma Đô xử lý công việc, cụ thể thì tôi cũng không rõ.”

Tề Đẳng Nhàn gật đầu nói: “Được, vậy tôi cũng tham dự.”

Nói thế nào thì Tề Đẳng Nhàn cũng coi như nhân vật đứng đầu tỉnh Đông Hải, dù sao, chuyện hắn dùng một trăm tỷ tiền vàng đầu tư cho tập đoàn Hướng thị cũng khá chấn động.

Hơn nữa, cái chết của Vương Hôr, cũng không ít thì nhiều dính dáng đến hắn, mặc dù không có chứng cứ xác thực, nhưng không ít người đều đoán là do hắn làm.”

Đến Trung Hải một thời gian, dù cho Tống Chí Mai không nhạy tin đến mấy cũng ít nhiều từng nghe một số chuyện liên quan đến Tề Đẳng Nhàn.

Chỉ là, đối với bà ta mà nói, chỉ là một Tề Đẳng Nhàn nhỏ nhoi, lại dám đối đầu với thế lực ở Đế Đô, rõ ràng là đang tự rước họa vào thân.

Không cần phải nói, một trăm tỉ tiền vàng đó chắc chắn cũng là ném tiền qua cửa sổ mà thôi.

Đồng thời, bà ta còn liên tục cảnh cáo Lý Vân Uyển tránh xa Tề Đẳng Nhàn, mặc dù có thể lợi dụng người này, nhưng tuyệt đối không thể dính dáng quá sâu, tránh cho đến lúc bản thân cũng cuốn vào vòng xoáy.

Đối với lời của mẹ, Lý Vân Uyển đương nhiên cũng chỉ ừm ừm à à cho qua, rốt cuộc Tề Đẳng Nhàn đỉnh đến mức nào, một mình cô biết là được rồi.

“Này, anh ở trước mặt mẹ tôi phải biểu hiện cho tốt đấy, mẹ tôi lúc nào cũng xem anh như đồ ngốc!” Lý Vân Uyển có hơi bất đắc dĩ nói.

“Vậy không sao cả, người coi tôi là đồ ngu nhiều vô kể, không chỉ một mình bà ấy.” Tề Đẳng Nhàn chỉ cười ha hả, lười để ý tới.

Ai không nghĩ hành động ủng hộ tập đoàn Hướng thị của hắn là ngu xuẩn? Nhưng doanh nghiệp kia ngoài mặt thì khách sáo, nhưng sau lưng chắc chắn mắng hắn không ít.

Mặc dù chửi vào mặt rất thú vị nhưng có những lúc không cần giải thích, dùng hành động để vả mặt còn khiến người ta vui hơn.

Lý Vân Uyển không nhịn được hung hăng trợn mắt nhìn hắn một cái, nhưng cũng cảm thấy Tề Đẳng Nhàn khiêm tốn không phải không có chỗ tốt, ít nhất cô là người hiểu rõ giá trị của hắn nhất.

Vì sao ban đầu Lý Vân Uyển lại tiếp xúc hắn, trong lòng hắn đương nhiên hiểu rõ nhất, nhưng biết phải làm sao, Lý yêu tinh đạo hạnh quá cao, ba chữ quần tất đen quá chói mắt.

Tình cảm chính là như vậy, một người muốn ôm đùi, một người muốn ăn vỏ bọc đường bên ngoài rồi đem viên đạn được bọc bên trong bắn trả lại, cứ như vậy hai người cùng sa vào lưới.

“Hôm nay tôi mời cả Mộng Mộng.” Lý Vân Uyển thả xuống một quả bom hạng nặng.

Tề Đằng Nhàn nghe vậy, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn, nhưng trên mặt lại như mặt hồ phẳng lặng không một gợn sóng.

“Từ sau chuyện trong câu lạc bộ lần trước, giữa tôi và cậu ấy không hiểu sao dần xa cách nhau rất nhiều…” Lý Vân Uyển phiền muộn nói, dù sao cũng do chính mình chơi xấu.

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Cô nên tiếp xúc với cô ấy nhiều hơn đi, dù sao tôi cũng đã quyết giữ vững lý tưởng vĩ đại ‘Tôi muốn hết’, không chừng lúc đó hai người còn có thể là chị em.”

Lý Vân Uyển cười lạnh: “Nếu anh có bản lĩnh này, thì tôi nhận!”

Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười: “Là cô nói đấy.”

“Tôi nói đấy!” Lý Vân Uyển vô cùng khí phách nói.

Có câu nói này của Lý Vân Uyển, Tề Đẳng Nhàn thoáng thở phào nhẹ nhõm, cho dù xảy ra “trận chiến Tu La”, cũng có thể tìm được đường sống rồi.

Đến lúc tan làm, Tề Đẳng Nhàn và Lý Vân Uyển chuẩn bị tham dự buổi tiệc tối. Lúc rời khỏi công ty, hắn bắt gặp Dương Quan Quan và Hoàng Sung đang trao đổi điều tâm đắc trong buổi luyện võ ngày hôm nay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK