Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1035

“Không cần phải truy cứu, nhất định tra không ra, người muốn chúng ta chết nhiều như vậy, có ma mới tra ra được là ai!” Tề Đẳng Nhàn lại lắc đầu, vẻ mặt rất bình tĩnh.

Nếu là người thường uống phải rượu độc như vậy, hơn phân nửa là sẽ chết tươi.

Nhưng sau khi hắn uống, phun rượu ra ngoài, hình như chẳng có mệnh hệ gì.

Hướng Đông Tinh nhìn Tề Đẳng Nhàn, bán tín bán nghi, cả kinh hỏi: “Anh thật sự không có việc gì sao?”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Đối với những người luyện võ như chúng tôi mà nói, nội tạng của chúng tôi cứng như cái lò, vừa vào bụng là có thể phát hiện ra chất độc, cho dù hấp thụ một chút cũng có thể nhanh chóng đào thải ra ngoài mà không gây hại gì.”

Hướng Đông Tinh âm thầm líu lưỡi, đến cả độc cũng không giết được sao? Thật là trâu bò!

“Đi thôi, thời gian không còn sớm nữa, tôi đưa cô về nhà, tránh cho cô gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Hướng Đông Tinh gật đầu, cũng biết đây là giai đoạn vô cùng nhạy cảm, nên cẩn thận thì hơn.

A Phúc nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn tự mình đưa Hướng Đông Tinh về nhà, vẻ mặt tươi cười hớn hở, ông nói: “Đêm nay Tề tổng cũng nghỉ tạm ở đây sao? Để tôi đi chuẩn bị giường đệm cho cậu.”

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói: “Không không không, tôi chỉ đưa Hướng tổng về mà thôi. Nếu tôi ở lại đây, e rằng Hướng tổng cả đêm ngủ không ngon, sẽ lo lắng cho hầm rượu của mình!”

A Phúc nghe được thì buồn cười, thầm thì với hắn: “Lần sau cậu lại đến tìm tiểu thư uống rượu, làm cô chủ vui vẻ một chút, tôi cũng có thể giúp cậu đóng gói thêm.”

Hai mắt Tề Đẳng Nhàn sáng rực lên, hắn nói: “Vậy một lời đã định!”

A Phúc cười tươi rói, bạn bè của Hướng Đông Tinh thật sự quá ít, ông ta không quan tâm chuyện của Tề Đẳng Nhàn và cô chủ rốt cuộc ra sao, chỉ cần hai người có thể có quan hệ không tồi, ông ra đã rất vui vẻ rồi.

“Hay năm nay Tề tổng tới đây ăn tế với chúng tôi nhé?” A Phúc hỏi.

“Ồ… Có lẽ là không được, lần sau đi!” Tề Đẳng Nhàn nói.

A Phúc nghe xong cũng chỉ biết thở dài, không bao lâu nữa sẽ đến tết, ông ta muốn căn nhà này đông người hơn, vậy ít nhất cũng có thể khiến Hướng Đông Tinh vui vẻ.

Mỗi dịp tết đến, Hướng Đông Tinh đều cảm thấy tinh thần sa sút và khó chịu vô cùng.

Sáng sớm hôm nay, Dương Quan Quan đang trên đường tới công viên Sâm Hải, lại trùng hợp gặp được Kiều Thu Mộng.

Kiều Thu Mộng cũng mặc đồ thể dục, cô ta đang chạy bộ, hơi thở ổn định, nện bước mạnh mẽ, trông rất có tinh thần.

“Mộng Mộng, cậu lại tới tập thể dục buổi sáng à! Cậu kiên trì quá đi!” Dương Quan Quan nhìn thấy Kiều Thu Mộng thì khá kinh ngạc.

“Đúng vậy, chào buổi sáng nhé Quan Quan, cậu vẫn còn đi theo Tề Đẳng Nhàn luyện công à?” Kiều Thu Mộng nhìn thấy Dương Quan Quan cũng là sửng sốt, cười chào.

Hai người đều không hẹn mà cùng dừng bước, vừa đi vừa nói chuyện.

Dương Quan Quan kể cho Kiều Thu Mộng rằng mình đã luyện công rất vất vả, bây giờ cứ tan ca là lại bị Tề Đẳng Nhàn bắt đi “luyện thêm”, quả thực đau đớn muốn chết.

Kiều Thu Mộng thoáng nhìn ngón tay bị thương của Dương Quan Quan, cũng không khỏi líu lưỡi, trong lòng khá khâm phục cô ta, vất vả như vậy mà vẫn có thể tiếp tục kiên trì, có vẻ không dễ dàng đâu!

Kiều Thu Mộng ngẫm lại chuyện của mình, không phải cũng rất khó khăn sao? Mỗi ngày phải dậy lúc rạng sáng bốn giờ, lần nào cũng khiến cho bản thân mình mệt chết khiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK