Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 219

Hôm nay ông Kiều mặc một bộ đồ thời Đường màu đỏ, như biểu thị cho sự hạnh phúc, ông ấy chào tất cả các khách quý và cảm ơn họ đã đến chung vui.

“Tại sao hai đứa lại ở đây? Chuyện ta bảo hai đứa giải quyết đã giải quyết xong chưa?” Sau khi Kiều Thu Mộng và Tề Đẳng Nhàn, ông Kiều hỏi với sắc màu mặt đen kịt.

“Ông ơi, mọi chuyện đã được giải quyết rồi ạ.” Kiều Thu Mộng mím môi và gật đầu: “Trịnh Quang Minh đã bị Hướng thị sa thải rồi ạ, chúng cháu đã lấy được dự án rồi ạ…”

Kiều Thanh Vũ lúc này đã đi tới, khinh thường nói: “Dự án? Chỉ sợ là lấy một dự án trị giá mấy trăm ngàn tệ đắp vào cho có lệ chứ gì?”

“Cũng phải, với năng lực ít ỏi của mày với thằng chồng vô dụng của mày, làm gì có thể mang về cho tập đoàn Kiều thị của nhà ta những dự án lớn nào được?”

“Ông nội, đây là cậu chủ Lý Thiên Lạc, người kế thừa Lý Gia Quyền nổi tiếng ở tỉnh Đông Hải, hôm nay tới chúc thọ ông ấy ạ.”

Ông Kiều nghe vậy, sắc mặt liền tươi tỉnh hẳn ra, nhà họ Lý không phải là một gia tộc nhỏ, đặc biệt là ngành dược phẩm của nhà họ Lý, đó là một xí nghiệp lớn trị giá hàng tỷ tệ!

Kiều Thu Mộng định giải thích hai dự án mà cô ta nhận được với ông Kiều, nhưng ông Kiều quay lại phớt lờ cô ta, sau đó đến gặp Lý Thiên Lạc.

Tề Đẳng Nhàn bất giác lắc đầu, may mắn thay, địa vị của Kiều Quốc Đào trong nhà họ Kiều không thấp, nếu không Kiều Thu Mộng có thể đã bị tập đoàn Kiều thị đuổi ra khỏi nhà từ lâu rồi.

Kiều Thu Mộng yên lặng đặt món quà sinh nhật mà cô ta đã chuẩn bị xuống rồi bước sang một bên.

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy nếu Kiều Thu Mộng có thể học cách tin tưởng thì tốt biết mấy, đừng nói đến việc tin tưởng bản thân, ít nhất cũng sẽ bớt lạnh lùng hơn.

“Không sao, khi nào tìm được thời cơ thích hợp, chia ra là được rồi.” Tề Đẳng Nhàn nghĩ thầm, tâm thái rất bình thản.

Trong bữa tiệc này, mọi người đã tập trung lại lần lượt chúc mừng ông Kiều.

Lý Thiên Lạc cười nói: “Ông Kiều, chỗ tôi còn một món quà lớn nữa!”

“Ồ? Cậu chủ Lý khách sáo quá…” Ông Kiều xoa xoa tay, mỉm cười nói.

“Công ty dược phẩm của Lý thị có một cái dự án mười triệu, sẵn sàng ký kết với tập đoàn Kiều thị, cháu dùng cái này tới để chúc mừng ông Kiều ạ!”

Ông Kiều mừng rỡ: “Cái kia…”

“Nhưng cháu có một điều kiện.” Lý Thiên Lạc nói.

“Cậu chủ Lý cứ nói.” Ông Kiều nói.

Lý Thiên Lạc liếc Kiều Thu Mộng một cái, lại quét mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một lần, sau đó mỉm cười: “Cháu đã cảm mến Kiều Thu Mộng Tổng giám đốc tập đoàn Kiều thị từ lâu, nhưng mà, nghe nói bây giờ cô Kiều Thu Mộng đã gả cho người khác, trong lòng tiếc nuối vô cùng…”

“Cho nên, cháu muốn cùng với cô Kiều Thu Mộng uống một chén rượu giao bôi, để thoả mãn nội tâm tiếc nuối của mình.”

“Uống xong chén rượu giao bôi, dự án mười triệu này, cháu sẽ chắp tay dâng tặng.”

Lúc nói lời này, ánh mắt Lý Thiên Lạc lại dừng ở trên người Tề Đẳng Nhàn, ngoài cười nhưng trong không cười.

Lúc còn trên du thuyền, anh ta cảnh cáo Tề Đẳng Nhàn, kết quả Tề Đẳng Nhàn trở về lại nói với Hoàng Tình Ca, vừa sờ vừa nhìn, đánh lên mặt của anh ta thật mạnh.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK