Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1034

Hướng Đông Tinh nói: “Để cô ta tự sinh tự diệt chẳng phải càng tốt hơn sao? Cứ như vậy, anh cũng bớt đi một kẻ địch.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Chẳng phải đàn ông đều thương hương tiếc ngọc sao! Huống hồ cô ta vẫn còn liên hệ với Triệu gia, cũng không dễ dàng sụp đổ như vậy đâu.”

Hướng Đông Tinh im lặng một lát, sau đó mới nói: “Trong khoảng thời gian này, chiến tích huy hoàng của anh đã truyền rật rộng, tôi đoán rằng sau này anh sẽ gặp rất nhiều phiền phức. Để lại Từ Ngạo Tuyết không phải một chuyện tốt.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Là tốt hay xấu chỉ khi xảy ra mới biết được. Từ Ngạo Tuyết ở đây, có thể kéo được thế lực của Triệu gia, có cô ta ở đây cũng chẳng có gì không tốt.”

“Huống chi, lần này tôi có thể khiến cô ta thất bại thảm hại, chỉ còn hai bàn tay trắng.”

“Những lần sau tôi cũng có thể làm như vậy!”

Nói xong lời này, hắn nhẹ nhàng nắm tay lại, cảm giác tự tin không gì sánh được.

Hướng Đông Tinh hiếu kỳ hỏi: “Còn Ngọc Tiểu Long kia thì sao?”

Tề Đẳng Nhàn gật đầu.

Hướng Đông Tinh nói: “Nói như vậy, anh và Ngọc Tiểu Long giờ đứng chung phe rồi à?!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Quan điểm của tôi và cô ta có vẻ giống nhau, nhưng có vẻ có rất nhiều chuyện chi ly không quyết định như nhau, cho nên cũng khó mà trở thành bạn bè, uống rượu vui đùa như cô được.”

Hướng Đông Tinh lạnh mặt nói: “Tôi cũng chẳng muốn uống rượu với anh, anh là cái loại đê tiện xấu xa, thừa dịp tôi uống say còn thuận tay lấy rượu nhà tôi đi!”

Tề Đẳng Nhàn lúng túng nói: “Tôi bảo bác Phúc giúp tôi đóng gói lại mà, bác ấy cũng đâu có từ chối, chuyện này không thể trách tôi được, chỉ có thể trách cô không cất đồ cẩn thận thôi.”

Hướng Đông Tinh giơ tay dọa đấm hắn.

Tề Đẳng Nhàn lại là nhẹ nhàng nắm cổ tay cô ta.

Hướng Đông Tinh trừng mắt nhìn hắn.

Hướng tổng có thể khiến vô số gã đàn ông cúi đầu xưng thần lại chẳng thế khiến cho Tề Đẳng Nhàn kính sợ.

Hướng Đông Tinh thả tay xuống, thầm thở dài, cảm thấy bác Phúc thật hồ đồ.

Nếu bác ấy có thể nghe lời Tề Đẳng Nhàn mà gói rượu lại cho hắn mang đi, vậy thì chẳng khác nào coi Tề Đẳng Nhàn như người một nhà, bác Phúc à, sao bác có thể coi loại người lưu manh này là người một nhà cơ chứ, đây là dẫn sói vào nhà!

Chẳng bao lâu đã hết một bình rượu, Hướng Đông Tinh bảo người phục vụ lấy thêm một bình khác.

Hai người vừa tắm suối nước nóng vừa nói chuyện tương lai, bất tri bất giác, hai người đã trở thành chiến hữu thân mật cùng một chiến tuyến.

“Đừng uống, rượu có độc.” Tề Đẳng Nhàn nếm được một hớp rượu, bỗng nhiên duỗi tay ngăn Hướng Đông Tinh lại, thấp giọng nói.

Sắc mặt Hướng Đông Tinh tức khắc thay đổi, cô ta nói: “Anh sao rồi? Cần tới bệnh viện rửa ruột không vậy?”

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói: “Không sao đâu, cơ thể tôi có kháng thể mạnh mẽ, chút độc này không làm gì được tôi đâu.”

Nói xong lời này, Hướng Đông Tinh nghe thấy trong bụng hắn có tiếng cóc kêu, và bụng hắn chướng lên.

Ngay sau đó, Tề Đẳng Nhàn há miệng, phun ra một đống rượu.

“Là ai hạ độc vào rượu?” Ánh mắt Hướng Đông Tinh rét run, muốn tra rõ việc này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK