Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 397

“Thư kí Ngô, thông báo thị trưởng thành phố Trung Hải, Hoàng Văn Lãng, tạm thời cách chức cục trưởng Cao, tiến hành điều tra!” Dương Lệnh Quang quay đầu lại, trầm giọng nói với thư kí Ngô.

“Vâng, thưa tỉnh trưởng.” Thư kí Ngô vội vàng trả lời, sau đó lập tức gọi điện thoại cho Hoàng Văn Lãng.

Cục trưởng Cao hoàn toàn chết tâm rồi, xem ra, Dương Văn Khải gây sự với Tề Đẳng Nhàn, Dương Lệnh Quang hoàn toàn không biết!

Hơn nữa, dường như Dương Lệnh Quang còn vô cùng tôn trọng Tề Đẳng Nhàn!

Sớm biết thế, nói thế nào, ông ta cũng không nhảy vào cái hố này, không chơi chết được Tề Đẳng Nhàn, ngược lại còn chơi chết cả mình.

Triệu Thiên Lộc lúc này trực tiếp làm rùa đen rụt cổ, coi như là không biết chuyện gì cả, thậm chí còn vẫy tay, ra lệnh cho đội đặc vụ đứng về phía sau.

Trong lòng ông ta cũng vô cùng khiếp sợ với kết cục này, đồng thời, cũng thấy may mắn ông ta không ra lệnh cho đội đặc vụ ra tay với Tề Đẳng Nhàn, nếu không, quả thật là hối hận không kịp.

“Các người lập tức xé niêm phong Tư Bản Thiên Lại, hoàn trả lại toàn bộ đồ tịch thu từ công ty của người ta!” Dương Lệnh Quang lớn tiếng ra lệnh cho đám nhân viên của cục trưởng Cao.

Vừa nãy bọn họ còn kẻ xướng người họa với cục trưởng Cao, người nào người nấy đều hết sức kiêu ngạo, nhưng lúc này, ai cũng trở thành rùa đen rụt cổ, không chừa một ai.

Tề Đẳng Nhàn nhìn bọn họ xé niêm phong, ngược lại cũng không ngăn cản, mọi chuyện đến thế là được rồi, cũng không đáng khiến sắc mặt tỉnh trưởng trở nên khó coi hơn nữa.

“Anh Tề, anh thật sự đỉnh đấy, tôi còn tưởng tỉnh trưởng đến tìm anh gây sự, không ngờ là đến ra mặt cho anh!” Lý Vân Uyển hưng phấn nói.

“Tề tổng, đây… rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Dương Quan Quan hoài nghi hỏi.

Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói: “Không phải rất dễ hiểu à?”

“Dương Văn Khải có chỗ dựa liền ra ngoài làm xằng làm bậy, nhưng, lại không nói cho cha hắn chứ sao!”

“Chuyện này, coi như là trùng hợp đụng phải xe là được rồi.”

Vừa nói dứt lời, hắn lập tức đi đến chỗ Dương Lệnh Quang, mời Dương Lệnh Quang vào công ty nói chuyện.

Chuyện lần này thật sự quá kịch tính, Tư Bản Thiên Lại vừa mới bị niêm phong, kết quả trong nháy mắt đã dỡ bỏ niêm phong rồi, quá trình ngược lại khiến người ta dở khóc dở cười.

Cục trưởng Cao chắc chắn là người xui xẻo nhất, để lấy lòng Dương Văn Khải, cuối cùng lại rơi vào kết cục châu chấu đá xe.

Triệu Thiên Lộc âm thầm cảm thấy may mắn chính mình xuất hiện đủ muộn, hơn nữa giữa chừng Hoàng Tình Ca còn đến gián đoạn, nếu không ông ta cũng không thể thoát khỏi bị khiển trách nếu thật sự ra tay rồi.

“Không sao là tốt rồi, tôi đi về trước.” Hoàng Tình Ca thở phào nhẹ nhõm, nói với Tề Đẳng Nhàn.

“Cảm ơn Hoàng tiểu thư đến giúp đỡ.” Tề Đẳng Nhàn gật đầu, vẫy tay chào tạm biệt cô ta.

Hoàng Tình Ca vừa đi, Tề Đẳng Nhàn liền tiếp đãi Dương Lệnh Quang và thư kí Ngô ở phòng khách.

Lý Vân Uyển bận xử lý công vụ của công ty, việc bưng trà rót nước, tự nhiên rơi vào đầu thư kí Dương Quan Quan.

Theo lí mà nói, một thư ký tầm cỡ như Dương Quan Quan không cần làm những chuyện như thế này, nhưng hiện tại công ty đang thiếu người, chỉ có thể khiến cô ta tủi thân rồi.

“Không ngờ tỉnh trưởng Dương lại kính trọng Tề Đẳng Nhàn như vậy, thật là khó tin…” Dương Quan Quan pha trà bưng đến, trong lòng thầm kinh ngạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK