Chương 1187
“Chưa từng nhìn thấy ID này, trông thành tích cũng chẳng ra làm sao… Hơn nữa lại còn là rank nghiệp dư.”
Trong phòng trò chuyện, cư dân mạng đã bắt đầu thảo luận, bọn họ nhao nhao gõ chữ trò chuyện trên màn hình chung.
Ván đấu chính thức mắt đầu, Tề Đẳng Nhàn ôm một túi hạt dưa và ngồi cắn.
Bước đầu tiên của Ngọc Tiểu Long rơi trên vị trí sao ở góc trên bên trái, Triệu Hồng Nê cũng nhanh chóng đánh xuống.
Khi đi được khoảng mười mấy bước, Triệu Hồng Nê dừng lại khoảng chừng mười giây, có lẽ là cảm thấy thực lực của đối thủ lợi hại hơn nhiều so với trong tưởng tượng của mình.
Lúc đầu, cô ta vội vàng muốn kết thúc trận đấu một cách nhanh chóng, thế nhưng bây giờ cô ta đã nhận ra rằng có điều gì đó không ổn rồi, vậy nên cô ta bắt đầu trở nên cảnh giác, bố cục cũng trở nên nghiêm túc và chặt chẽ hơn.
Ngọc Tiểu Long ngồi ngay ngắn giống như đang duyệt binh vậy, hai mắt nhìn chằm chằm vào bàn cờ trên máy tính, trong đầu chuyển động vô số cách đánh và tuỳ cơ ứng biến theo từng quân cờ của Triệu Hồng Nê.
Sau khi đánh ra hơn tám mươi nước đi, thế trận bắt đầu trở nên ác liệt.
Phong cách đánh cờ của hai bên đều rất nóng vội, vậy nên bọn họ ăn miếng trả miếng, không nhường một tấc đất, anh đến tôi đi.
“Kĩ năng đánh cờ của Hồng Nê không giảm mà còn tăng đấy nhỉ, mấy năm gần đây đều không thấy cô ấy xuất hiện ở giới cờ vây, thậm chí lần đánh cờ trên mạng gần đây nhất của cô ấy cũng là vào nửa năm trước, không ngờ rằng kĩ năng đánh cờ của cô ấy lại ngày càng trở nên thâm hậu như vậy!”
“Aiyo… nước đi này quả thực là linh dương treo sừng, tôi còn tưởng rằng cô ấy đi sai rồi, không ngờ rằng còn có thể đánh theo kiểu này nữa à?”
“Đối phương cũng rất lợi hại đó, là vị kỳ thủ chuyên nghiệp nào mà lại có thể đánh cho Triệu Hồng Nê với phong cách đánh cờ hung hãn trở nên như thế này chứ, không hề rơi vào thế hạ phong một chút nào!”
Trên màn hình chung, cư dân mạng nhao nhao đánh chữ, bọn họ xem mà không khỏi hét lên sung sướng.
Chiêu linh dương treo sừng của Triệu Hồng Nê đã phá vỡ thế cờ bao vây của Ngọc Tiểu Long, điều này khiến cho cờ đen rơi vào trầm tư.
Cư dân mạng nhao nhao kêu đáng tiếc, nếu không phải thế thì cờ đen vẫn sẽ còn sức để lật ngược ván cờ.
Một lúc sau, cờ đen nhận thua.
Tề Đẳng Nhàn nhìn ra được Ngọc Tiểu Long đây không phải thua về kĩ năng đánh cờ mà là thua về kinh nghiệm nghề nghiệp, dù sao đây cũng là lấy sở thích của mình để đi khiêu chiến với bát cơm của người khác, nào có thể dễ dàng được như vậy!
Ngọc Tiểu Long lập tức gửi đi lời mời thi đấu cho trận thứ hai, Triệu Hồng Nê không chút do dự mà chấp nhận, cô ta cũng cảm thấy việc thi đấu với đối thủ có phong cách đánh cờ tương đương này là hết sức thú vị.
Ván cờ này Ngọc Tiểu Long cầm quân trắng.
Thế nhưng, cuộc giao tranh ác liệt như trong dự liệu của mọi người đã không xuất hiện, cờ trắng bắt đầu đi theo con đường đi từ nông thôn để bao vây thành thị, phong cách đánh cờ trở nên mềm dẻo và có hơi hướng lấy nhu thắng cương.
“Đổi người rồi à?!” Triệu Hồng Nê cười khẩy và đánh ra bốn chữ ở trong khung chat.
“Tôi là người luyện Thái Cực.” Ngọc Tiểu Long trả lời bằng sáu chữ.