Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 976

Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn thoáng thay đổi, tên Văn Dũng Phu này có vẻ còn lợi hại hơn trong tưởng tượng của hắn, là cao thủ vô cùng hiếm gặp.

Lời này của ông ta cũng có lý, đúng là hắn đã tiêu hao không ít thể lực.

Thể lực và tinh lực của loài người không phải là vô hạn, cho dù là Tề Đẳng Nhàn, dưới tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc vừa rồi, sao có thể sung sức như lúc ban đầu được nữa chứ?

Trần Ngư lau máu trên khuôn mặt mình, cô ấy nói: “Đà chủ của phân đà Thượng Hải ở Long Môn, Văn Dũng Phu phải không? Tôi với ông không thù không oán, nếu như ông giết tôi, ông không sợ bị Trần gia báo thù sao?”

“Nếu như bị Trần gia làm khó dễ, cho dù là toàn bộ Long Môn cũng không thể giữ được ông đâu!”

“Tới chuyện này mà ông cũng không hiểu sao?”

Văn Dũng Phu nói: “Đương nhiên là tôi hiểu rõ, nhưng sau khi cô chết, Trần gia làm khó dễ, những người khác chưa chắc đã không đề phòng! Hôm nay tôi muốn cô phải chết, muốn khiến cho Trần gia nổi điên.”

Sau khi nói xong câu này, ông ta lại tiến thêm một bước về phía trước.

Ông ta cũng rất cẩn thận, bởi vì ông ta biết Tề Đẳng Nhàn là một cao thủ, không thể khinh nhờn!

Hơn nữa ông ta cũng hiểu rõ, Tề Đẳng Nhàn là một tay rất giỏi trong việc tập kích bất ngờ, lợi dụng thần lực trời sinh của bản thân để đánh cho kẻ khác trở tay không kịp. Nếu như để hắn giành được thế chủ động trong trận chiến này, rơi vào thế hạ phong, vậy thì sẽ rất nguy hiểm.

Sắc mặt Trần Ngư trắng nhợt, quả nhiên chuyện này không thể xem thường, cô ấy quay đầu nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, trong đầu bất chợt xuất hiện một ý tưởng

Rất rõ ràng, thế lực muốn đối phó với Trần gia đã cấu kết với kẻ thù của Tề Đẳng Nhàn.

Nếu như cô ấy chết ở Trung Hải, Tề Đẳng Nhàn cũng không thể thoái thác tội của mình, trong khốn cảnh này, rất có thể hắn cũng ra thất bại thảm hại.

Hơn nữa, sau khi cô ấy qua đời, Trần gia sẽ điên cuồng báo thù, tất nhiên sẽ bị người ta nắm bắt được sơ hở.

Đây đúng là nước đi nhất tiễn song điêu, vừa có thể tính kế Trần gia, lại vừa hãm hại được Tề Đẳng Nhàn, ai có thể tạo ra cục diện như vậy, giăng cái bẫy lớn như vậy cơ chứ?

“Cậu cứ chạy thử xem, dù sao mục tiêu chính của tôi ngày hôm nay, cũng là cô ta.” Văn Dũng Phu cười nói, bàn tay siết chặt.

Trần Ngư tái mét mặt, Tề Đẳng Nhàn bèn trấn an cô ấy: “Tôi sẽ không bỏ rơi bạn bè của mình.”

Dứt lời, bước chân hắn dồn dập, “phịch” một tiếng, xương sống lưng phát ra âm thanh như dây cung đứt, thân thể lướt đi như gió thu quét lá rụng.

Sau một bước ngắn, hắn đã ở ngay trước mặt Văn Dũng Phu!

Khoảng cách giữa hai người không đến một mét, đều ngồi xổm một cách ung dung, quả đúng là “Khởi phục tồn thân nhược bôn mã, lăng không hư đỉnh thần hình khai”(1).

Nếu hai người đồ đệ trông thấy tình cảnh này, bọn họ có thể được mở mang tầm mắt ít nhiều.

Trước tình cảnh này, hắn là người tung ra nắm đấm trước tiên!

Cú đấm này có cự ly công kích rất xa, nhưng tốc độ ra chiêu lại cực nhanh, cực gọn, không một tiếng động, ngay cả âm thanh xé gió của nắm đấm cũng không xuất hiện, tốc độ này khiến cho người ta khó mà tình được vào mắt mình!

(1) Khởi phục tồn thân nhược bôn mã, lăng không hư đỉnh thần hình khai: Tạm dịch là “Thế ngồi xổm như phi ngựa nước đại, xung quanh là thinh không mà như có bóng dáng của thần linh”, ý chỉ người có thể lực, khí thế kinh người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK