Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 356

“Ừ, cô lo xử lý là được.” Tề Đẳng Nhàn ngẩn ra, gật đầu đồng ý nói.

“Tề sir, tôi sẽ làm cho xí nghiệp chúng ta mạnh mẽ hơn!” Lý Vân Uyển cười, cúi đầu trực tiếp hôn ngoài môi Tề Đẳng Nhàn.

Trái tim Dương Quan Quan cảm giác như ngừng đập, này…

Nếu như bị phát hiện, có thể bị giết người diệt khẩu không?!

*Dĩ mạo thủ nhân, thất chi Tử Vũ: Tử Vũ là một học trò của Khổng Tử, có tướng mạo xấu xí, khi lần đầu tiên Tử Vũ đến xin học Khổng Tử, Khổng Tử dựa vào vẻ ngoài của Tử Vũ mà đánh giá học trò này không có tài năng, nhưng sau khi Tử Vũ nhập môn làm đệ tử của Khổng Tử, không ngừng học tập và nâng cao tài đức. Sau này Tử Vũ trở nên nổi tiếng và thu nhận được rất nhiều học trò. Khi Khổng Tử biết được Tử Vũ thành danh, cảm thán rằng: “Dĩ mạo thủ nhân, thất chi Tử Vũ”, nghĩa là dựa vào diện mạo bên ngoài để đánh giá con người, kết quả đánh giá sai Tử Vũ. Sau này người xưa dùng câu này để nói rằng không thể hoàn toàn nhận biết một người nào đó nếu chỉ thông qua vẻ bề ngoài của anh ta. -Nguồn: Chùa Phong Hanh-*

Dương Quan Quan lặng yên không một tiếng động từ cửa văn phòng chuồn gấp, không dám nhìn tiếp, nếu mà bị phát hiện, sau này gặp mặt chắc chắn sẽ rất khó xử.

“Trời ơi, việc này thật là kích thích mà…”

“Vân Uyển vậy mà lại đi quyến rũ chồng của Mộng Mộng?”

“Mộng Mộng không phải nói Tề Đẳng Nhàn này không có bản lĩnh gì sao, chẳng qua chỉ là một giám ngục nho nhỏ ngồi ở đáy giếng dính chút vận may thôi mà?”

“Tầm mắt của Vân Uyển không hề kém bất cứ ai, sao có thể để ý một người như vậy chứ?”

Trong đầu Dương Quan Quan toàn là hoảng hốt, bị hình ảnh ấy đập vào mắt khiến cô ta có hơi không thể tin vào mắt mình!

Nếu như là bình thường với cái tai thính của mình, Tề Đẳng Nhàn không có khả năng không phát hiện ra có người đang nhìn trộm.

Nhưng đến cả lòng mình còn không thể nào bình tĩnh, tim đập nhanh, làm sao có thể bảo trì bình tĩnh để quan sát hoàn cảnh đây?

Dương Quan Quan chỉ cảm thấy chuyện này quá khó tin, dùng sức lắc đầu, chuyển trọng tâm tập trung sang vấn đề công việc.

“Thảo nào, thảo nào Tề Đẳng Nhàn lại trực tiếp đưa một trăm mẫu đất cho tập đoàn Mộc Tử khai phá, còn để Vân Uyển làm giám đốc điều hành. Thì ra, hai người họ có quan hệ này! Dương Quan Quan mới làm việc một lát, trong đầu lại không nhịn được mà nghĩ đến việc này.

Chờ đến giờ tan làm, Dương Quan Quan nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn và Lý Vân Uyển đi cùng nhau, vừa nói vừa cười, giống như giữa hai người không có gì xảy ra.

Chẳng qua là trong lòng có quỷ, trong đầu cô ta không tự chủ được mà hồi tưởng lại hình ảnh đó, khuôn mặt lỡ đỏ lên một chút.

“Quan Quan, mặt cậu sao lại đỏ như vậy?” Lý Vân Uyển nhịn không được hỏi.

“Có hả? Có lẽ là do tôi mới về nước nên chưa quen khí hậu ấy.” Dương Quan Quan qua loa trả lời, nội tâm giãy dụa không biết có nên nói cho Kiều Thu Mộng chuyện này.

Chẳng qua là quan hệ giữa cô ta và Lý Vân Uyển cũng rất tốt, nếu nói ra, chỉ sợ sau này gặp mặt sẽ rất khó xử.

Lý Vân Uyển bây giờ là giám đốc điều hành của Thiên Lại Capital, cô là thư ký, hai người họ ngẩng đầu không thấy thì cúi đầu cũng gặp.

Lý Vân Uyển nói: “Đi thôi, đến Tửu quán Thiên Địa đi, Mộng Mộng tổ chức Kỉ niệm ngày cưới tròn ba mươi năm cho ba mẹ cô ấy, quà tặng đã chuẩn bị xong chưa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK