Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Tề Đẳng Nhàn thấp giọng nói: “Hôm qua sau khi chơi cờ với cô xong, tôi đã cùng người phụ nữ của tôi lăn lộn đến tận ba giờ, hôm nay năm giờ lại chạy đến công viên để luyện công, cho dù tôi có luyện óc thì cũng không hồi phục được nhanh như vậy đâu! Cô đây là đang chuẩn bị khiến tôi hộc máu đột tử ở trên bàn cờ rồi hóa thân thành kỳ hồn rồi đi chỉ bảo cho thiên tài thiếu niên nào đó trong tương lai à?”  

 

Triệu Hồng Nê nghe vậy thì khóe miệng co quắp, thật sự không nghĩ ra kỹ năng đánh cờ của thứ dân thường này làm sao có thể lợi hại đến như vậy.  

 

“Tôi vẫn luôn cảm thấy phong cách đánh cờ của anh không đúng lắm!” Triệu Hồng Nê nhíu mày nói.  

 

“Ngoại trừ Thái Cực ra thì tôi còn luyện cả Bát Quái chưởng nữa.” Tề Đẳng Nhàn nói.  

  Advertisement

Khóe miệng Triệu Hồng Nê lại co rút, Bát Quái chưởng đánh rất âm hiểm, chuyên môn tấn công lừa lọc, ngược lại rất giống với phong cách đánh cờ của Irena Jinva.  

 

Triệu Hồng Nê nói: “Thời gian tôi ở lại thành phố Trung Hải không còn nhiều lắm, chỉ hy vọng có thể trực tiếp chơi một ván cờ đàng hoàng với anh.”  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Ấy.. tôi thật sự rất bận, có thể chơi hai ván cờ trên mạng đã là khá lắm rồi.”  

 

Triệu Hồng Nê nói: “Thôi vậy, tôi cũng không ép buộc anh làm gì.”  

 

“Tôi đã gặp được chị gái Triệu Hồng Tụ của cô rồi, có phải cô ấy sống ở tiểu khu Kim Sắc Hoa Viên không? Không phải cô ấy vẫn luôn ru rú ở Bắc Kinh hay sao, sao lại xuất hiện ở thành phố Trung Hải thế?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.  

 

“Dựa vào cái gì mà tôi phải nói với anh?” Triệu Hồng Nê hỏi ngược lại.  

 

“Nghe nói kỹ năng đánh cờ của cô ấy rất tệ nhưng lại rất thích chơi cờ với người khác!” Tề Đẳng Nhàn nói.  

 

Triệu Hồng Nê gật đầu và nói: “Đúng là rất tệ nhưng lại rất thích khoe khoang.”  

 

Sau khi nói xong lời này, Triệu Hồng Nê dứt khoát xoay người rời đi.  

 

Dương Quan Quan không nhịn được mà hỏi: “Cô ta là ai thế? Suốt ngày đến quấy rối việc luyện công của chúng ta...”  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Cô ta tên là Triệu Hồng Nê, có một người chị gái rất lợi hại, tôi còn không dám nói rằng mình có thể thắng chắc được chị gái của cô ta đâu.”  

 

Dương Quan Quan nghe vậy thì không khỏi kinh ngạc, nói: “Không thể nào? Một cô gái thôi mà anh lại không dám nói là mình có thể thắng chắc à?”  

 

Tề Đẳng Nhàn khẽ gật đầu và nói: “Cô đừng ở đó hóng hớt nữa, yên tâm luyện công đi, giữa tôi và cô ta không có gì, chỉ là tiếp xúc đơn giản, thỉnh thoảng chơi cờ vây với nhau ở trên mạng mà thôi.”  

 

Dương Quan Quan bị vạch trần suy nghĩ thì ngược lại có chút ngượng ngùng và yên lặng đi qua một bên để đánh võ.  

 

“Chẳng lẽ Triệu Hồng Tụ đến Trung Hải là để mang Triệu Hồng Nê về Bắc Kinh?”  

 

“Quá nửa là như thế rồi, Triệu Hồng Nê và Triệu gia bất hòa nên cô ta đã một mình ra ngoài lang bạt giang hồ.”  

 

“Nhiều năm trôi qua như vậy rồi, có lẽ Triệu gia cũng lười dài dòng với cô ta nên đã trực tiếp bảo Triệu Hồng Tụ đến bắt người.”  

 

“Chẳng trách cô ta lại bảo là thời gian của mình không còn nhiều nữa.”  

 

Tề Đẳng Nhàn nhìn bóng lưng của Triệu Hồng Nê và âm thầm suy đoán trong lòng.  

 

Sau khi kết thúc việc luyện công, Tề Đẳng Nhàn mua tiểu long bao ở cổng công viên Sâm Hải và đóng gói mang về cho Lý Vân Uyển.  

 

Trên đường đi, hắn còn nhận được điện thoại của Mã Hồng Tuấn.  

 

Mã Hồng Tuấn muốn thay thế Từ An, nhưng đó cũng không phải là một chuyện dễ dàng.  

Một khi Từ An chết, có rất nhiều người cũng có suy nghĩ này đều sẽ nhảy ra, chỉ dựa vào thế lực của một mình Mã Hồng Tuấn thì thật đúng là có chút không thể nào nắm chắc được.  

 

 

“Được thôi, chuyện này tôi giúp được.” Tề Đẳng Nhàn suy nghĩ trong chốc lát rồi đồng ý.  

 

 

Tỉnh Đông Hải đã trở thành đại bản doanh của hắn rồi, nhất định phải khiến cho nó càng thêm vững vàng hơn nữa mới được.  

 

 

Nâng đỡ Mã Hồng Tuấn đảm nhiệm chức vụ giám đốc của chi nhánh Long Môn tại Đông Hải, đối với hắn mà nói chỉ có lợi chứ không có hại.  

 

 

Mã Hồng Tuấn nghe thấy Tề Đẳng Nhàn đồng ý thì lập tức mừng rỡ và nói: “Vậy thì tôi xin kính cẩn chờ đợi tin tốt của Tề tổng! Ngày diễn ra đại hội hôm đó, hy vọng cậu sẽ có mặt để chống đỡ cục diện cho tôi!”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Được, cứ như vậy đi, tôi còn có việc, tôi cúp trước đây.”  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK