Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 405

Tề Đẳng Nhàn nghe đến đó, bước chân không khỏi dừng lại.

Phó Phong Vân tiếp tục nói: “An nguy của quốc gia lớn hơn tất cả mọi thứ, huống hồ, Ngọc Tiểu Long cũng đã sớm biết tin tức này, còn từng liên lạc với tôi, nói muốn đi hoàn thành việc này.”

Tề Đẳng Nhàn quay bước về lại.

Người đàn ông cao gầy đang định nói chuyện tiếp, liền nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đi đến, không khỏi nhíu mày, trầm giọng nói: “Họ Tề, cậu đừng có mà khinh người quá đáng!”

Tề Đẳng Nhàn không phản ứng lại với hắn, mà nói với Phó Phong Vân: “Ông muốn ủy thác Ngọc Tiểu Long tới làm chuyện này?”

Phó Phong Vân nhìn hắn, không nói gì.

“Haiz, rốt cuộc thì tôi cùng ở nhà của Sở Vô Đạo, thiếu một ân tình của anh ta. Chuyện này vẫn là để tôi làm mới tốt!” Tề Đẳng Nhàn nói.

“Vậy thì Ngọc Tiểu Long sẽ là cộng sự của cậu.” Phó Phong Vân nghĩ nghĩ, nói.

Trong lòng ông ấy có hơi kinh ngạc, không biết vì sao mà Tề Đẳng Nhàn lại đột nhiên hồi tâm chuyển ý, nhưng mà nguyên nhân của chuyện này, hơn phân nửa có liên quan với Ngọc Tiểu Long.

Tề Đẳng Nhàn lại lắc đầu, nói: “Tôi không cần cộng sự, tự tôi làm chuyện này là được. Có tung tích của cái gì mà Chiến tranh chi vương, các ông trực tiếp nói cho tôi!”

Hắn đã nghe thấy được Phó Phong Vân và người đàn ông cao gầy trò chuyện, Ngọc Tiểu Long cũng không xử lý được chuyện này.

Cho nên, hắn muốn giải quyết chuyện này.

Xong việc cũng làm cho Ngọc Tiểu Long hiểu được, ai ở trên núi, ai ở chân núi.

“Ngông cuồng!”

Sau khi người đàn ông cao gầy nghe được những lời này của Tề Đẳng Nhàn, lại không khỏi hừ lạnh một tiếng.

Tề Đẳng Nhàn khinh thường mà nhìn người đàn ông cao gầy, lạnh nhạt nói: “Thời điểm anh nói ra hai chữ này, tốt nhất nên lượng ước thực lực của bản thân trước.”

“Lúc nãy nếu không có Phó lão, hiện tại anh đã biến thành hiệp khách một tay rồi.”

“Buồn cười!”

Người đàn ông cao gầy bị những lời này của Tề Đẳng Nhàn làm cho tức giận đến sắc mặt đỏ bừng, nhưng tài không bằng người, không tìm ra lời nào để phản bác.

Phó Phong Vân sắc mặt thâm trầm, nói: “Tề tiên sinh vẫn nên nghiêm túc suy xét cho thỏa đáng, Vladimir cũng không phải người chỉ có hư danh.”

“Bản lĩnh của cậu vừa rồi tôi cũng gặp được, nhưng so với Chiến tranh chi vương, cuối cùng kết quả như thế nào, còn khó mà nói rõ được.”

“Rốt cuộc, ngay cả Sở Vô Đạo cũng đã chính miệng nói qua, hiện tại một mình cậu ấy đấu với Chiến tranh chi vương, chỉ có đường chết.”

Tề Đẳng Nhàn bĩu môi, nói: “Bản lĩnh của Sở Vô Đạo qua quýt bình thường, không được tính là cái gì.”

Lời này nói ra làm Phó Phong Vân và người đàn ông cao gầy đều cạn lời một trận, đây đúng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy một người tự đại như vậy.

“Tề tiên sinh, cậu chắc chắn muốn một mình hoàn thành chuyện này sao?!” Phó Phong Vân trầm giọng nói.

“Nếu ông muốn đầu của Vladimir kia, như vậy thì một mình tôi là được. Sắp xếp thêm những người khác, tôi đây sẽ không làm nữa!” Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói.

Phó Phong Vân cũng hết nói nổi với cái tính cách này của Tề Đẳng Nhàn, lắc lắc đầu, nói: “Được, nếu cậu đã khăng khăng như thế, tôi đây liền không can thiệp thêm nữa, chỉ nói thêm hành tung của Vladimir với cậu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK