Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 196

Tề Đẳng Nhàn nói, “Nếu mắt vô dụng, có thể quyên góp. Cô không thấy người bị thương là Trần Hùng Phi sao? ”

Khóe miệng Lý Vân Uyển nhếch lên, nhất thời tức giận không đánh tới, chính mình tốt bụng lại đây quan tâm tên này một chút, kết quả, hắn cứ như vậy từ trong miệng không thể phun ra được lời tử tế.

“Tên hèn nhát…không bao giờ quan tâm anh nữa! Lý Vân Uyển đá một cái về phía bắp chân Tề Đẳng Nhàn.

Tề Đẳng Nhàn tự nhiên sẽ không chịu đựng, dời chân ra một chút, để chân cô thất bại không được như ý.

Lý Vân Uyển nghĩ, nếu mình có thể đánh thắng Tề Đẳng Nhàn, nhất định phải đấm chết hắn!

“Đùa giỡn với cô một chút mà thôi, đừng tức giận.” Tề Đẳng Nhàn thoải mái, khoái trá cười cười, đưa tay vỗ vỗ bả vai Lý Vân Uyển.

“Hoàng Tình Ca rất đẹp sao? Đáng để anh chết thay cô ấy không? Trần Hùng Phi lợi hại như vậy, anh không thấy sao? Nếu anh thất bại thì sao? “Lý Vân Uyển lập tức hăng hái, vấn đề liên tiếp như đạn pháo oanh tạc, khiến trên đầu Tề Đẳng Nhàn đầy dấu chấm hỏi.

Hoàng Tình Ca thật sự rất đẹp, hơn nữa bối cảnh thân phận cũng bày ra ở đó, cha là thị trưởng thành phố, bác là nhà giàu lớn.

Hoàng gia tuy rằng không bằng quái vật khổng lồ như Ngọc gia hoặc là Từ gia, nhưng bên trong tuyệt đối vững chắc.

Có thể nói, Hoàng Tình Ca hoàn toàn là người phụ nữ mà vô số đàn ông muốn cưới, cưới cô ấy, có nghĩa là có được con người cùng thế lực của Hoàng gia.

Nhưng mà, Tề Đẳng Nhàn lại không nghĩ như vậy, giúp Hoàng Tình Ca, chẳng qua là đơn thuần coi cô ấy là bạn bè, hơn nữa cảm thấy Hà gia tặng quan tài vào sinh nhật của cô gái nhỏ, thật là không biết làm người.

Lý Vân Uyển còn muốn nổi bão, lại phát hiện tròng mắt Tề Đẳng Nhàn nhìn thẳng tới, sắc mặt không khỏi đỏ lên, quay lưng lại, tức giận nói” Chưa từng xem qua a?! ”

“Thật sự chưa từng xem qua!” Tề Đẳng Nhàn thu hồi ánh mắt, cười cười.

Vừa rồi tâm tình cô kích động, khoa tay múa chân, vòng ngực vốn khác với người thường đương nhiên thoải mái lên xuống, làm cho Đẳng Tề Đẳng Nhàn cảm thấy cực kỳ vui mắt.

Tề Đẳng Nhàn đi lên phía trước, nhẹ nhàng đặt tay lên vai Lý Vân Uyển, mỉm cười nói, “Được rồi, biết cô quan tâm tôi, tâm ý tôi nhận. Nhưng mà, cô cũng không cần phải lo lắng cho tôi, bản lĩnh của tôi lớn mà! ”

“Ai lo lắng cho anh? Tôi chỉ là lo lắng Mộng Mộng ở góa mà thôi!” Lý Vân Uyển kiêu ngạo nói.

Con tàu quay trở lại vào cuối bữa tối và cập cảng vào khoảng 10 giờ tối.

“Tề Đẳng Nhàn, chúng ta bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc nha!” Lúc Tề Đẳng Nhàn xuống thuyền Hoàng Tình Ca cười tủm tỉm nói với hắn.

Cách đó không xa, Lý Thiên Lạc nghe nói như vậy, tức giận đến cơ thể không khỏi run lên, nhưng cũng không nói gì cả.

Lúc anh ta ở trên thuyền còn nói đợi đến khi dạ tiệc chấm dứt nhất định phải khiến cho Đẳng Tề Đẳng Nhàn khó coi, nhưng Tề Đẳng Nhàn đánh bại Trần Hùng Phi, bày ra thực lực, lại làm cho anh ta không thể không sinh ra kiêng dè.

Loại chuyện ghen tuông này, đương nhiên chỉ có thể tạm thời ấn xuống, xem lần sau có cơ hội gì.

“Lý thiếu không phải muốn dạy dỗ tôi sao? Sao anh đi nhanh vậy?” Tề Đẳng Nhàn hướng về phía Lý Thiên Lạc đi phía trước nói.

“…” Lý Thiên Lạc làm bộ như không nghe thấy, sau khi lên bờ liền trực tiếp lên xe, rời đi rất nhanh .

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK