Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lúc này, người dẫn chương trình bước lên sân khấu và trầm giọng nói vào micro.

 

 

“Bây giờ buổi đấu giá Vân Đỉnh Thiên Cung sẽ chính thức bắt đầu, giá khởi điểm là một tỷ!”  

 

Người dẫn chương trình trầm giọng nói, sau đó dùng búa đập xuống một cái: “Mỗi lần tăng giá không được dưới mười triệu.”  

 

Sau một tràng pháo tay, buổi đấu giá chính thức bắt đầu.  

 

Vương Kiếm Thành ngồi ở ghế VIP, vắt chéo hai chân và chăm chú đánh giá góc nghiêng cùng thân hình của Ngọc Tiểu Long, giống như thể toàn bộ suy nghĩ của anh ta đều không còn ở trong buổi đấu giá này nữa rồi vậy.  

 

Tất nhiên là Ngọc Tiểu Long cảm nhận được ánh mắt của anh ta, thế nhưng cô ấy vẫn bất động như núi.  

 

“Tôi làm mẫu trước vậy, một tỷ mốt!” Với tư cách là người giàu nhất Trung Hải, Vương Vạn Kim đương nhiên phải ủng hộ công việc của chính phủ, vì vậy ông ta đã trực tiếp giơ bảng nâng giá lên một trăm triệu.  

 

Mọi người đều biết rằng Vương Kiếm Thành đã quyết tâm có được “Vân Đỉnh Thiên Cung, chỉ có điều, bọn họ cũng không thể để cho mặt mũi của phía chính phủ quá là khó coi, vậy cho nên cho dù có thế nào thì cũng phải nâng giá lên một chút rồi mới chốt kèo được.  

 

Triệu Hắc Long cười nói: “Tôi cũng tham gia cho vui vậy, tôi trả một tỷ hai!”  

 

Nói xong lời này, anh ta giơ tấm bảng lên.  

 

Mã Hồng Tuấn ho khan một tiếng rồi cao giọng nói: “Một tỷ năm!”  

 

Ông ta thêm vào ba trăm triệu chỉ trong một lần, khiến cho ông trùm đứng phía sau buổi đấu giá phải nhìn ông ta một cái với ánh mắt tán thưởng.  

 

Vương Vạn Kim giơ bảng lên và nói: “Một tỷ sáu!”  

 

“Chẹp, đã lên đến một tỷ sáu rồi mà sao vẫn chưa thấy cái tên đến từ Nam Dương đó giơ bảng nhỉ? Chắc không phải chỉ là phô trương thanh thế thôi đâu ha?” Triệu Hắc Long không nhịn được mà quay đầu sang nói với Vương Vạn Kim.  

 

“Không biết nữa, có mà nhìn dáng vẻ của cậu ta thì có lẽ không giống người không có tiền đâu.” Vương Vạn Kim bỏ tấm bảng xuống và thản nhiên nói.  

 

Triệu Hắc Long cũng không nói nhiều làm gì mà giơ tấm bảng lên và nói: “Một tỷ tám!”  

 

Người dẫn chương trình cao giọng nói: “Triệu tổng của thương hội Hắc Long ra giá một tỷ tám, còn có ai ra giá cao hơn không? Vân Đỉnh Thiên Cung là một kiệt tác kiếm có, hơn nữa còn từng giành được giải thưởng đẳng cấp thế giới đó...”  

 

Mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào trên người tên doanh nhân Nam Dương “Lý Bán Nhàn”, chẳng phải ban nãy cái tên này còn chuẩn bị phân cao thấp với thiếu gia của Vương gia hay sao? Sao bây giờ lại trở nên hèn nhát rồi vậy?  

 

“Ban nãy vừa mới bị giám đốc Mã dọa cho một trận, chắc là sợ rồi chứ gì, cho dù biết rằng mình có thể ra giá được nhưng cuối cùng cũng phải tránh sang một bên mà thôi!”  

 

“Đó là... Vương gia ở Bắc Kinh đó, Vương Tam Tỉnh đó, chỉ tính riêng về mặt kinh tế thôi là đã mạnh hơn những gia tộc lớn như Tề gia, Ngọc gia, Từ gia rồi.”  

 

“Người ta đã muốn mua lại nó để dùng làm quà theo đuổi Ngọc tướng lĩnh rồi, một tên nước ngoài dám nhúng tay vào thì chẳng phải sẽ bị hành chết hay sao?”  

 

Thấy Tề Đẳng Nhàn từ đầu đến cuối vẫn không giơ bảng lên, trên mặt mọi người đều nở những nụ cười mà ai ai cũng hiểu.  

Chính vào lúc này, Vương Kiếm Thành đã giơ tấm bảng trong tay mình lên,ánh mắt không thèm nhìn lên sân khấu và vẫn nhìn chằm chằm vào Ngọc Tiểu Long, anh ta mỉm cười và nói: “Ba tỷ!”  

 

 

“Vương gia quả thực rất giàu có và ngang ngược, thế mà lại thêm vào một tỷ hai chỉ trong một lần.” Vương Vạn Kim, người giàu nhất Trung Hải cũng không khỏi có chút giật mình: “Xem ra nhà của Nhị đương gia thật sự sắp đổi chủ rồi.”  

 

 

“Ấy... hết cách rồi, Nhị đương gia đã bị gán cho cái tội phản quốc rồi, chúng ta cũng không thể giúp gì được.” Triệu Hắc Long lắc lắc đầu và nói.  

 

 

“Nếu như Nhị đương gia biết được căn nhà của mình đã bị người khác lấy đi làm quà tặng để theo đuổi Ngọc tướng lĩnh thì e rằng cậu ấy sẽ tức đến chết mất thôi.” Vương Vạn Kim bất lực cười khổ.  

 

 

“Nói thì nói thế chứ chúng ta vẫn phải cố gắng lôi kéo quan hệ với Vương gia thôi!” Triệu Hắc Long cười nói.  

 

 

Việc Vương Kiếm Thành đưa ra cái giá ba tỷ đã khiến cho hội trường bỗng nhiên im lặng đến mức thậm chí còn có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên trên người Tề Đẳng Nhàn.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK