Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 143

“Trịnh trưởng phòng, chúng ta có thể nói chuyện một cách bình thường và nghiêm túc không?” Kiều Thu Mộng cắn răng hỏi.

“Nói chuyện? Đương nhiên là có thể rồi, không có gì là không thể nói cả!” Trịnh Quang Minh cười ha hả, nói.

Kiều Thu Mộng nhẹ nhàng thở ra, nói “Vậy tôi gọi món trước, sau đó chúng ta vừa ăn vừa nói…”

Trịnh Quang Minh lắc đầu “Ý tôi nói là, cô ngồi trên người tôi vừa động vừa nói. Nếu cô động đến làm cho tôi đủ vui vẻ, đừng nói là một hai dự án, cho dù ký hợp đồng trao toàn bộ hạng mục cho Kiều thị các cô làm đều được, cô thấy sao?”

“Cái này chẳng qua chỉ cần một câu nói của tôi thôi!”

“Thế nào, Kiều tổng, cô thấy tôi đối xử với cô có tốt không?”

Kiều Thu Mộng sững sờ.

Tề Đẳng Nhàn có chút bất mãn, Hướng Đông Tinh làm cái quỷ gì vậy. Rõ ràng hắn đã sớm chào hỏi qua, kết quả còn để người như Trịnh Quang Minh chạy ra làm người ta ghê tởm?!

“Động con mẹ nhà ông, có phải đầu óc ông có vấn đề hay không? Cần tôi đưa ông đến trang trại nuôi heo tìm một con lợn nái để ông động một chút không hả?” Tề Đẳng Nhàn không chút khách khí mà quát, đồng thời kéo Kiều Thu Mộng ra sau mình.

Kiều Thu Mộng nhìn bóng lưng rộng lớn đứng trước mặt mình, trong lòng không khỏi thở dài, mỗi lần mình xảy ra chuyện, hắn luôn đứng ra bảo vệ mình.

Nhưng là, mỗi lần xử lý chuyện, hắn đều xúc động như vậy…

“Hắn đối xử với mình rất tốt, nhưng đáng tiếc không có bản lĩnh gì, hơn nữa xúc động dễ giận, không phải người chồng tốt.”

“Mục tiêu của mình là trở thành người như Ngọc Tiểu Long. Chung quy lại, hắn không xứng với mình.”

Kiều Thu Mộng ánh mắt phức tạp, thầm nghĩ.

Trịnh Quang Minh lại bị lời nói của Tề Đẳng Nhàn chọc giận, hừ lạnh một tiếng, nói “Kiều tổng, chồng cô là con lừa ngu xuẩn nói chuyện không suy nghĩ sao?”

“Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, bắt anh ta tự tát sưng mặt và xin lỗi tôi. Sau đó, cô ngoan ngoãn theo tôi trở về, dùng cách tôi nói mà nói chuyện với tôi.”

“Nếu không, tập đoàn Kiều thị đừng mong lấy được một dự án từ tay tập đoàn Hướng thị!”

Tề Đẳng Nhàn lạnh mặt nói “Khó trách tập đoàn Hướng thị bị tập đoàn Hổ Môn chèn ép đến chật vật như vậy, thì ra nhân viên của Hướng Đông Tinh đều là loại gá áo túi cơm như ông!”

“Lúc sau tôi sẽ trực tiếp nói với Hướng Đông Tinh đuổi việc tên phế vật như ông, xem ông còn diễu võ dương oai thế nào?”

Trịnh Quang Minh không khỏi sửng sốt, sau đó nhíu mày nói “Mày quen biết Hướng tổng?”

“Tôi đâu chỉ quen biết cô ấy, tôi còn là một phó trưởng phòng của tập đoàn Hướng thị!” Tề Đẳng Nhàn tùy tay từ trong túi rút ra thẻ công tác của mình.

Lời này, trực tiếp làm trái tim của Trịnh Quang Minh không khỏi nhảy loạn, khiếp sợ nghĩ, chẳng lẽ, lần này mình đụng phải họng súng?!

Kiều Thu Mộng cũng không khỏi ngây ra, lúc trước Tề Đẳng Nhàn từng nói hắn đảm nhiệm chức phó trưởng phòng ở tập đoàn Hướng Thị, nhưng không ai tin.

Lúc này, thấy hắn ở trước mặt Trịnh Quang Minh lấy ra thẻ công tác, cô ta hoảng hốt, đảo mắt nhìn quá, thế mà lại là thật…

Trịnh Quang Minh cũng thấy được thẻ công tác của Tề Đẳng Nhàn, sau khi xem xong, gã nhếch miệng cười nhạo, càng thêm khinh thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK