Chương 615
Tề Đẳng Nhân mở một cuộc hội nghị nhỏ, chủ yếu là cường điệu để mọi người tập trung chú ý làm việc của mình, những chuyện khác không cần suy nghĩ nhiều, cứ làm cho tốt dự án xây dựng Killing Col, không cho phép xuất hiện bất kỳ sai sót gì.
“Ngày hôm qua nói chuyện với mẹ em thế nào rồi?” Sau khi trở lại văn phòng, Tề Đẳng Nhân hỏi.
“Không suôn sẻ lắm, lần này mẹ em trở về là có mục đích.” Vẻ mặt Lý Vân Uyển có hơi không quá thoải mái mà trả lời.
“Sao vậy?” Tề Đẳng Nhân không khỏi sửng sốt, nhíu mày nói.
Lý Vân Uyển cười khổ nói “Bà ấy chuẩn bị giới thiệu cho em một người, nói rằng nếu em kết hôn với người đó sẽ rất có lợi cho sự phát triển sau này của bà ấy!”
Tề Đẳng Nhân có hơi bực bội, nói “Có ý gì chứ? Em không nói với bà ấy rằng em là hoa đã có chủ sao?”
“Nói rồi, nhưng mà bà ấy nói ánh mắt của em chẳng ra gì…… cho dù anh có ưu tú cũng không ưu tú bằng người mà bà ấy giới thiệu cho em.” Vẻ mặt Lý Vân Uyển tràn đầy bất đắc dĩ.
“Ha hả!” Tề Đẳng Nhân chỉ là cười lạnh hai tiếng.
Lý Vân Uyển vội vàng nói “Đừng nóng giận mà, em sẽ cố gắng thuyết phục mẹ em chuyện này, đến lúc đó sắp xếp cho hai người một buổi gặp mặt. Bà ấy dù sao cũng là mẹ em, em có thể làm được gì bà ấy chứ?”
Tề Đẳng Nhân ngẫm nghĩ, cảm thấy cũng hợp lý, lại nghĩ đến người mẹ già của mình, trong lòng lặng lẽ thở dài……
“Mấy ngày nay em không thể ở bên anh được, em phải ở cùng mẹ, dù sao cũng lâu rồi không gặp bà ấy.” Lý Vân Uyển nói với Tề Đẳng Nhân.
“Không sao.” Tề Đẳng Nhân khẽ gật đầu, duỗi tay ôm eo Lý Vân Uyển đứng lên, chậm rãi đè cô ấy tựa lên vách tường, nhịp tim của Lý Vân Uyển nhanh chóng gia tốc, cái người này, thật sự càng ngày càng to gan lớn mật.
Tề Đẳng Nhân đang chuẩn bị một màn âu yếm thì điện thoại di động đột nhiên vang lên, ngay đúng lúc này mà lại bị tạm dừng làm hắn gần như nổi trận lôi đình.
Vừa nhìn thấy là Dương Quan Quan gọi tới, hắn cũng chỉ có thể nén lại lửa giận.
Từ sớm hôm nay đã nhận được một vấn đề, nghe nói là có một đám người tự xưng là doanh nhân kinh doanh cát xây dựng đi đến công trường đòi cung cấp cát cho công trường, bên họ không đồng ý, thế là hai bên nổi lên xung đột.
Tề Đẳng Nhân lập tức phái Dương Quan Quan đi qua giải quyết vấn đề này. Cát, đá, bê tông v.v… mà công trường xây dựng bọn họ dùng đều đến từ một công ty mà Diệp Phong giới thiệu.
Tổng giám đốc của công ty này chính là Mã Hồng Tuấn, phó bánh lái của chi nhánh Long Môn tỉnh Đông Hải
Tề Đẳng Nhân cũng không để bụng việc cho Diệp Phong chút mặt mũi này, chỉ là lợi nhuận ngàn vạn mà thôi, cho ai kiếm mà không được, cho nên hắn đã ký vào đơn đặt hàng của công ty này.
“Làm sao vậy?” Tề Đẳng Nhân tiếp nhận điện thoại, hỏi.
“Tề tổng, tình hình có chút mất không chế…… anh nhanh tới đây một chuyến đi!” Dương Quan Quan vội vã nói.
Tề Đẳng Nhân còn từ trong điện thoại đầu bên kia nghe được một chuỗi âm thanh hỗn loạn, hắn nhíu mày nói “Cô chờ tôi tới, còn thì mình trốn đi, đừng để bị thương!”
Sau đó hắn cúp điện thoại, Lý Vân Uyển thúc giục nói “Mau đi đi, đừng để xảy ra chuyện gì!”
“Mỗi lần đều như vậy, tức chết người mà!” Tề Đẳng Nhân trợn trắng mắt.
Lý Vân Uyển không khỏi buồn cười, đúng thật là như thế, mỗi lần Tề Đẳng Nhân cùng cô thân mật là luôn sẽ bị ai đó ngắt quãng.