Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 709

“Cơ hội của ông không nhiều lắm, tôi chỉ hy vọng ông có thể quý trọng.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Không bao lâu lúc sau, Hoàng Văn Đào đã tới đây.

“Đây không phải là Hoàng Đại tiên sinh sao? Đại lão siêu cấp của Hải Trung chúng ta, là một hân vật phong vân đứng đầu!”

“Không ngờ là Hoàng Đại tiên sinh, ông ta chính là anh trai của thị trưởng Hoàng… Đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, vậy mà hôm nay có thể nhìn thấy ông ta.”

“Đi, đi xem, chắc chắn là có người nào tìm đường chết, chọc tới Hoàng Đại tiên sinh!”

Sau khi nhóm người qua đường thấy Hoàng Văn Đào, cũng muốn châu đầu ghé tai xem, không còn cách nào khác, Hoàng Văn Đào ở Trung Hải, thậm chí là toàn bộ tỉnh Đông Hải, có thanh danh rất lớn.

Hoàng Văn Đào là nhà giàu, Hoàng Văn Lãng là thị trưởng, anh em hai người đều làm người thường ngưỡng mộ và khát vọng trở thành đại nhân vật.

Sau khi Long Tông Toàn nhìn thấy Hoàng Văn Đào thì cười ha hả đón tiếp, nói: “Hoàng Đại tiên sinh, đã lâu không gặp.”

“Long tổng, từ lần tạm biệt ở đế đô đến nay đã nhiều năm.” Hoàng Văn Đào nắm tay Long Tông Toàn, lúc này mới phát hiện mặt của đối phương hơi không ra gì.

Hoàng Văn Đào biết này là bị đánh, trong lòng ông ta cũng không khỏi buồn cười ——

Nhân vật ngang tàng như Long Tông Toàn, vậy mà lại bị người ta đánh thành như vậy ở Trung Hải, lại còn chủ động gọi điện nhờ mình tới giúp.

Long Tông Toàn nói: “Hoàng Đại tiên sinh, người này……”

Hoàng Văn Đào khí phách mà lắc lắc bàn tay, nhàn nhạt nói: “Không cần nói người này áp bức như thế nào, dù sao thì ở Trung Hải, hắn không thể so được với ta.”

Lời này vừa ra, đoàn người qua đường reo hò một trận.

“Thấy không, đây chính là nhân vật lớn, dù là nói chuyện cũng không giống người bình thường.”

“Chỉ có như vậy mới khí phách, mới có thể trở thành ngôi sao mà dân chúng phải nhìn lên, Trung Hải này trừ Hoàng Đại tiên sinh ra thì ai dám nói như vậy chứ?”

“Tôi mặc kệ anh hung dữ hay không, dù sao thì cũng không bằng tôi! Câu này giống với câu con trai nhà giàu số một lúc trước nói lắm, tôi kết bạn không bao giờ xem có tiền hay không, dù sao tôi cũng không có tiền.”

Cũng đúng, bối cảnh của Hoàng Văn Đào hoàn toàn có tư cách nói câu đó, thậm chí khiến người ta không thể phản bác.

Long Tông Toàn nghe những lời này của Hoàng Văn Đào, cười ha ha, nói: “Quả nhiên là Hoàng Đại tiên sinh trước giờ vẫn khí phách, tốt, vậy thì hôm nay, nhờ Hoàng Đại tiên sinh phí tâm lo lắng, giúp tôi trút giận đi.”

“Không thành vấn đề!” Hoàng Văn Đào nói.

Long Tông Toàn đi thẳng đến sau lưng Tề Đẳng Nhàn, lạnh lùng nói: “Không phải mới nãy cậu rất ngạo mạn sao? Sao bây giờ không nói nữa đi?”

“Tiếp đi, nhảy tiếp đi, giả bộ nữa đi.”

“Ở trước mặt Hoàng Đại tiên sinh, cậu giả bộ thử cho tôi xem.”

Hoàng Văn Đào không khỏi nhíu nhíu mày, chỉ cảm thấy này bóng dáng này hơi quen mắt, trong lúc nhất thời lại không có thể nhớ ra là ai.

“Người trẻ tuổi, tôi cũng không muốn ỷ thế hiếp người, cho cậu một cơ hội.”

“Tôi mặc kệ giữa hai người có ân oán gì, nhưng cậu đánh Long tổng là không đúng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK