Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1054

Ngay vào lúc này, cửa hàng trưởng của Chanel ra ngoài, thấy Chu Quyên cãi cọ với người khác, vội vàng tiến đến dò hỏi.

Sau khi biết được ngọn ngành sự việc, cửa hàng trưởng cảnh cáo Tề Đẳng Nhàn: “Lập tức quỳ xuống cho trưởng ngành Chu, nếu không tôi sẽ chơi chết cậu!”

Tề Đẳng Nhàn nhún vai đáp: “Anh là ai thế? Cảm thấy mình mở được cửa hàng đồ hiệu thì ngon lắm à?”

Cửa hàng trưởng ngạo nghễ nói: “Ông đây mở cửa hàng thời trang Chanel đấy, ngon lắm đấy, làm sao?”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Không sao cả, muốn tiệm này sập cũng chỉ cần một giây mà thôi.”

Nói xong lời này, hắn lấy di động gọi một cuộc điện thoại, nhàn nhạt nói: “Tôi ở trung tâm thương mại Phi Mã, cậu phái mấy người lại đây, xử lý chút sự cố.”

“Mấy đứa chó mèo này cũng biết giả vờ nhỉ, tưởng mình là ai thế?”

Chu Quyên nhìn Tề Đẳng Nhàn bằng vẻ mặt khinh thường.

Cửa hàng trưởng còn muốn nói nữa cái gì đó, Tề Đẳng Nhàn đã đá gã ra bên ngoài, đau đến nỗi lăn lộn trên mặt đất, mãi không đứng dậy nổi.

Đối với mấy tên hề nịnh hót này, hắn cũng rất lười giải quyết, xử lý xong Chu Quyên rồi nói tiếp.

“Bây giờ cô quỳ xuống trước mặt Từ Ngạo Tuyết, tôi sẽ coi như chuyện này chưa từng xảy ra, cô chưa chắc đã bị mất cái chức trưởng ngành này.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Chu Quyên lạnh lùng nhìn Tề Đẳng Nhàn, vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh: “Hả? Vậy sao, để tôi xem năng lực của cậu đi!”

Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, lại gọi một cuộc điện thoại khác, nhàn nhạt nói: “Chúng ta có bao nhiêu tiền trong tài khoản ngân hàng Trung Hải? Chuyển hết ra ngoài cho tôi!”

“Tề tổng… Chúng ta đang gửi mười tỷ ở ngân hàng Trung Hải, anh định chuyển tới đâu ạ?” Dương Quan Quan vội vàng hỏi.

“Chuyển bừa đến chỗ nào cũng được, nhưng không được để ở ngân hàng đó!” Tề Đẳng Nhàn lạnh giọng nói.

“Vâng vâng vâng, tôi hiểu rồi, tôi làm ngay đây!” Dương Quan Quan nói.

Tề Đẳng Nhàn đang là khách hàng lớn của ngân hàng Trung Hải, có một khoản tiền kếch xù gửi ở ngân hàng Trung Hải, hắn vừa đưa lệnh này xuống, ngân hàng Trung Hải đã loạn hết cả lên.

Mười tỷ bỗng dưng nhảy khỏi hầu bao nhà mình, ai mà chịu được chứ!

Chu Quyên cười lạnh: “Cậu trâu bò nhỉ, có tiền nhỉ? Còn định chuyển tiền ra ngoài à? Có đến ba trăm tệ không!”

Tề Đẳng Nhàn không nói gì, chỉ bảo với Từ Ngạo Tuyết: “Lần sau mở miệng sớm một chút, mặt mũi sưng hết cả rồi!”

Từ Ngạo Tuyết xị mặt không nói gì, một đứa tôm tép bây giờ cũng có thể ngồi bậy lên đầy cô ta mà đi bậy, lòng tự trọng của cô cũng đâu thể chịu được nữa!

“Đinh linh linh…”

Di động của Tề Đẳng Nhàn vang lên, thấy là Tôn Hưng Chương gọi tới, bèn nhấn nghe máy.

“Tề tổng, có chuyện gì vậy ạ, sao bỗng dưng ngài lại chuyển tiền đi? Ngân hàng của chúng tôi, lấy đâu ra khoản lợi tức ròng lớn như vậy trong vài ba ngày… Không phải đã nói gửi ba tháng sao?” Tôn Hưng Chương vừa thấy hắn nghe máy đã xun xuê nịnh hót.

Ông ta không thể không sốt ruột, vì tiền dự trữ của ngân hàng vốn không nhiều, hơn nữa nếu mất mười tỷ này, người bên trên sẽ thấy ông ta làm ăn không ổn.

Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói: “Vậy thì phải hỏi trưởng ngành khu ba Chu Quyên của các người.”

Tôn Hưng chương sửng sốt: “Được được được, xin Tề tổng chờ một lát, tôi sẽ đi thăm hỏi đứa ngu xuẩn này ngay!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK