Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

“Nhìn xem mày đã nâng đỡ thứ người gì, đồ tiểu nhân đắc chí!”  

 

Sau khi đi ra khỏi biệt thự của nhà Tống Diệu, Lương Diệp sầm mặt dạy dỗ Lương Kiêu.  

 

“Gây ra chuyện lớn như thế cho chúng ta, tạo thành một khoản tổn thất khổng lồ như vậy!”  

 

“Cuối cùng thì lại là một kẻ vô ơn?!”  

 

Lương Kiêu bị mắng cho không ngóc đầu lên được, hắn nói: “Con biết sai rồi... Cơ mà, liệu chúng ta có nên cho con đàn bà hèn hạ đó một bài học hay không, con ả đó thực sự cho rằng nhận được thiệp mời của Lôi gia rồi thì có thể xem thường Hòa Liên Thắng chúng ta à?!”  

 

Lương Diệp lại hờ hững lắc đầu và lạnh lùng nói: “Không cần đâu, cái loại tiểu nhân như thế, sẽ có người đến xử lí cô ta thôi! Có điều, vì nể mặt Lôi gia mà chúng ta không thể hoàn thành nhiệm vụ mà ngài mập giao cho rồi, quay về bố phải gọi điện thoại để báo cho cậu ta biết mới được.”  

 

Tề Đẳng Nhàn nhận được điện thoại của Lương Diệp, nói rằng đã xảy ra một chút biến cố.  

 

Sau khi nghe thấy Lôi Chấn Lân là fan phim của Tống Diệu và đã gửi thiệp mời cho cô ta, Tề Đẳng Nhàn có chút ngạc nhiên.  

 

Mắt nhìn người của lão nhị nhà Lôi gia đúng thật là chẳng ra làm sao, có điều, nếu như thiệp mời của Lôi gia đã được gửi đi rồi thì hắn cũng không thể nào không nể mặt bọn họ.  

 

Dù sao thì hắn cũng đã lấy được tiền từ chỗ Hòa Liên Thắng rồi, hôm nay Tống Diệu cũng đã bị dọa cho vỡ mật rồi, tha cho cô ta cũng được.  

 

Tề Đẳng Nhàn cũng không biết mình có duyên với “con cừu béo” hay không mà trên đường đi, hắn đã nhìn thấy tấm chi phiếu di động trị giá ít nhất mấy tỷ trong mắt hắn mang tên Quý Khải.  

 

Dạo gần đây Quý Khải liên tiếp gặp phải thất bại, điều này khiến cho anh ta vô cùng thất vọng, dù sao thì anh ta cũng đường đường là thiếu gia của Quý gia, đã bao giờ chịu nhiều thiệt thòi như vậy đâu?!  

 

Cứ dăm ba bữa lại bị mất mặt một lần, cảm giác đó thực sự quá là khó chịu! Phải biết rằng lúc ngày thường toàn là anh ta anh ta đi làm cho người khác bẽ mặt thôi!  

 

“Hế? Con cừu béo của mình bị người khác nhắm vào rồi à?!” Tề Đẳng Nhàn chú ý đến đám vệ sĩ đang ẩn nấp trong bóng tối của Quý Khải, ngoại trừ một tên vệ sĩ đi theo sát bên cạnh thì mấy tên vệ sĩ trong bóng tối đều ngụy trang rất tốt.  

 

Có điều, bọn họ vẫn duy trì “dáng đi của tay súng” khác với người thường, người từng trải như Tề Đẳng Nhàn ấy mà, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.  

 

Mấy vệ sĩ núp trong bóng tối này có thể nói là tương đối tinh nhuệ, nhưng khi gặp phải ánh mắt cay độc của Tề Đẳng Nhàn thì đã ngay lập tức không còn chỗ nào để trốn.  

 

Ngoài những vệ sĩ đang ẩn nấp trong bóng tối này, Tề Đẳng Nhàn còn chú ý đến một vài người đàn ông có làn da hơi ngăm đen và mang đặc điểm của người Đông Nam Á.  

 

Mặc dù bọn họ che giấu cũng rất khá nhưng khí chất hung hãn và giảo hoạt trên người lại không thể gạt được đôi mắt của hắn.  

 

Những người này tuyệt đối không phải là vệ sĩ của Quý Khải!  

 

“Xem ra Quý gia đúng thật là cây cao hút gió, sở hữu dòng gen di truyền rất dễ bị người khác bắt cóc mà!” Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy cảnh tượng này thì không khỏi thầm nghĩ.  

 

Đồng thời, hắn cũng bắt đầu có hơi sốt ruột, Quý Khải là con cừu béo mà hắn đã nhắm vào từ lâu, cái đám chó đẻ này chẳng biết từ đâu đến mà lại muốn ra tay trước cả hắn cơ à?!  

Anh đây còn nhiều chuyện phải giải quyết lắm, còn định giải quyết xong những chuyện đó trước rồi mới ra tay cơ.  

 

 

“Người cùng ngành chính là oan gia, mình phải bảo vệ thật tốt con cừu béo của mình mới được!” Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ trong lòng.  

 

 

Đang mải suy nghĩ thì những tên bắt cóc đang ẩn nấp trong bóng tối đã đột nhiên ra tay, trong số bọn họ hình như cũng có nhân vật nào đó rất lợi hại và đã sớm tìm được những vệ sĩ của Quý Khải đang ẩn náu trong đám người.  

 

 

Mấy người bọn họ ngay lập tức xúm lại, rút dao găm ra và đâm vào người đó phịch phịch vài cái, nhát nào nhát nấy đều vô cùng chí mạng!  

 

 

Bọn côn đồ đầu đường xó chợ mới dùng dao phay khi đánh nhau chứ còn bọn liều mạng chân chính thì đều dùng dao găm cả, ngay cả cảnh sát cũng thường nói rằng dao găm mới là vương giả.  

 

 

Những người này hành động mau lẹ, hơn nữa động tác nhanh nhẹn, phối hợp ăn ý, vừa nhìn đã biết là không phải người bình thường.  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK