Chương 831
Hướng Đông Tình nâng lên một nắm bùn đất, sau đó lấy bật lửa ra thắp nén nhang.
Tề Đẳng Nhàn đút tay vào trong túi quần đứng ở một bên nhìn cảnh này, bỗng nhiên, hắn lại trở nên cảnh giác một cách khó hiểu.
Anh nheo mắt mình lại, ung dung thản nhiên đứng bên cạnh Hướng Đông Tình, trong chốc lát nội tâm lại có chút phẫn nộ khó hiểu.
Đương nhiên hắn là một con người lạnh lùng, nhưng dù sao hắn cũng không phải thuộc dạng lạnh lùng đến mức chuyện gì cũng sẽ không để ý tới.
Vì vậy, hắn có tức giận đôi phần, bởi vì những người này đã chạm vào ranh giới cuối cùng của hắn.
Nơi này là khu vực mộ của cha mẹ Hướng Đông Tình, có lẽ cũng là nơi chôn vùi tia hy vọng cuối cùng trong nội tâm của Hướng Đông Tình, nhưng hiện tại, hết lần này tới lần khác lại có người muốn tới phá hư nó.
Có thể ở chỗ này phục kích Hướng Đông Tình, rõ ràng là biết được tin Hướng Đông Lôi đã chết.
Vào những ngày như vậy, ở khu địa phương này, làm ra loại chuyện như vậy, ít nhiều cũng làm mất đi tình người.
Hướng Đông Tình cũng không nhận ra bất kỳ nguy hiểm nào, lặng lẽ mở ra một bình chứa rơm, rải lên trước phần mộ của cha mẹ, hai tay chắp lại, cũng không biết là đang cầu nguyện cái gì.
“Nên đi rồi, nếu không đi thì sẽ không kịp.” Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn trở nên nghiêm túc, đưa tay ra kéo tay của Hướng Đông Tình đi, chậm rãi nói.
“Ừ?” Hướng Đông Tình không khỏi nhíu mày, nhìn về phía hắn, cô không hiểu rõ nguyên nhân.
“Ầm!”
Đúng lúc này, một tiếng súng vang lên!
Hình như là trong nháy mắt trước khi tiếng súng vang lên, Tề Đẳng Nhàn đã bất ngờ ấn lưng của Hướng Đông Tình xuống.
Một viên đạn lướt qua, tàn nhẫn bắn trúng vào bậc thềm xi măng bên cạnh nghĩa trang, làm cho đá vụn bay loạn xạ cả lên.
Trong chớp mắt, sắt mặt của Hướng Đông Tình trở nên trắng bệch, dường như cô không thể tin được, lại có người núp ở nơi này để mà phục kích cô, chuẩn bị gi ết chết cô ngay tại đây!
Tề Đẳng Nhàn đưa tay ra nâng người của Hướng Đông Tình lên, giống như một con búp bê vải đang bị kẹp ở dưới nách của mình, sau đó nhảy xuống theo bậc thang cao.
Khoảng khắc khi hắn đang nhảy xuống, lại có thêm vài viên đạn bay vụt qua.
Trong lúc loạng choạng thì Hướng Đông Tình đã nhìn thấy, dưới chân núi có một số người đang xông lên, trong tay những người này đều mang theo vũ khí.
“Trốn được rồi.” Tề Đẳng Nhàn dẫn Hướng Đông Tình đến phía sau của một tấm bia mộ khổng lồ, để cho cô cuộn tròn người lại.
Sau đó, hắn nắm lấy một nắm đá vụn trên mặt đất và bước ra ngoài.
Khi người ở trên không trung, thì đá vụn trong tay liền được rải ra ngoài!
Cách đó năm thước, một đám xạ thủ vừa mới chạy tới còn chưa kịp phản ứng gì cả, thì trên mặt đã bị đá đập vào bùm bùm, máu tươi văng khắp nơi.
Trong nháy mắt toàn bộ khuôn mặt của bọn họ dường như đã biến thành mặt trăng, khắp nơi gồ ghề, khảm đá vụn.
Bọn họ ngã xuống trong đau đớn, và đương nhiên khẩu súng trong tay của bọn họ cũng rơi xuống đất theo.