Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 257

Trên trán Triệu Thiên Lộc toát ra mồ hôi lạnh, Tề Đẳng Nhàn có quan hệ với bên trên như nào ông ta là người biết rõ nhất.

Nếu chuyện này bị Tề Đẳng Nhàn tiện tay nhắc tới chỗ hoàng văn lãng thì chức vụ cục trưởng cục cảnh sát này của mình hơn phân nửa cũng phải kết thúc ở đoạn này.

Tính cách của Triệu Cường ra sao Triệu Thiên Lộc biết rất rõ, thuộc về cái dạng ương ngạnh độc đoán, từ khi lập ra cái công ty kia đến nay ỷ vào quyền thế của ông ta mà gây ra không ít chuyện khi nam bá nữ.

“Triệu cường, mày mẹ nó đồ nghịch tử, dám gây ra chuyện ép mua ép bán? Không phải nói thành thành thật thật làm buôn bán sao?” Triệu Thiên Lộc dơ chân đá thêm một cái vào Triệu Cường mới bò dậy.

Vừa rồi mới ăn một trận đòn ở chỗ Tề Đẳng Nhàn xong, lúc này lại bị Triệu Thiên Lộc tẩn cho trận nữa, Triệu Cường ngay cả tâm muốn chết cũng có.

Sớm biết như vậy thì vừa rồi đã đi theo Vương Báo rời đi rồi, sao lại ở đây chịu tội chứ?

Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu, nói: “Được rồi, cục trưởng Triệu, ngài xem chuyện này nên giải quyết như nào đây?”

Triệu Thiên Lộc có hơi chột dạ, lại sợ việc này nháo đến tai hoàng văn lãng, ho khan một tiếng, cười nói: “tề thiếu, ngài xem muốn giải quyết như nào?”

Tề Đẳng Nhàn trầm ngâm một lát, nói: “Công ty tôi bị anh ta đập phá thành bộ dạng này không thể không đền bù tổn thất được.”

“Cái này không sao cả, năm ngàn vạn này coi như là bồi thường cho quý công ty đây!” Triệu Thiên Lộc trực tiếp thay Triệu Cường làm chủ.

Sắc mặt của Triệu Cường biến đổi, đầy miệng kêu khổ, không ăn được chỗ tốt không nói, ngược lại chịu hai trận đòn rồi còn phải bồi thường năm ngàn vạn?

Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, nói: “Vậy cũng được, nhưng công ty tôi còn bị đập phá một trận nữa đấy!”

Triệu Thiên Lộc cười khổ nói: “tề thiếu ngài nói thử xem?”

“Những người vừa rồi ra tay đập phá công ty tôi, một người cũng không được thiếu, tự bẻ gãy một tay của mình rồi cút đi. Chuyện này tôi sẽ không truy cứu nữa!”

“Nếu không tôi cũng chỉ có thể tới chỗ thị trưởng Hoàng hỏi thử xem sao vấn đề trị an ở trung hải lại như thế này.”

“Công ty vừa mới thành lập đã có một đám người tới cửa gây sự phá phách cướp bóc.”

Tề Đẳng Nhàn như cười như không nhìn Triệu Thiên Lộc, lại nhìn lướt qua đám thuộc hạ của Triệu Cường, nhàn nhạt nói.

Sắc mặt Triệu Thiên Lộc trầm xuống, hỏi Triệu Cường: “Con có ra tay hay không?”

“Không có không có….” Triệu Cường vội vàng lắc đầu, cùng lắm thì anh ta chỉ dí đầu thuốc xuống sofa mà thôi, động thủ đập phá công ty đều là người của anh ta làm cả.

Triệu Thiên Lộc nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó ra lệnh với thuộc hạ của Triệu Cường: “tề thiếu nói mấy người nghe rõ cả rồi chứ?”

“Lập tức tự bẻ gãy một tay của mình, sau đó cút xéo cho tôi!”

“Nếu không tôi cho người gom toàn bộ mấy người vào cục cảnh sát ngồi bóc lịch tám năm mười năm!”

Triệu Thiên Lộc biết rõ Tề Đẳng Nhàn đang dùng những người này tới để lập uy, nếu không về sau vẫn còn có người tới công ty gây sự thì chuyện làm ăn của công ty tính làm sao đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK