Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 499

Cúc áo sơ mi trực tiếp bắn thẳng vào trán của Tề Đẳng Nhàn rồi rơi xuống trong bát.

Tề Đẳng Nhàn hơi ngẩn người, Dương Quan Quan cũng sửng sốt.

“Ngại quá!” Sắc mặt Dương Quan Quan ngượng đến mức đỏ bừng, vội vàng đứng dậy chạy về phòng thay lại quần áo.

“Cô ta mua quần áo cũng không dễ dàng….” Tề Đẳng Nhàn chép chép miệng nhặt cúc áo từ trong bát lên, bất đắc dĩ lắc đầu.

Xác thực là Dương Quan Quan mua quần áo không dễ dàng gì, đặc biệt là áo sơ mi.

Nếu mua số đo lớn thì cũng sẽ không tồn tại mấy việc xấu hổ như này nhưng sẽ khó tránh khỏi hơi lỏng lẻo.

Mua theo số đo thích hợp thì hai khối thịt trước ngực kia lại khó tránh khỏi sẽ căng ra một chút.

dương qua quan đổi xong quần áo tốt rồi ra ngoài, lại ngồi xuống ở trước mặt Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Tề tổng, anh vừa định nói với tôi cái gì?”

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người nói: “Ngại quá, vừa rồi bị gián đoạn như vậy nên quên mất rồi.”

Dương Quan Quan không còn gì để nói, ném một ánh mắt xem thường về.

Lúc này, Hướng Đông Tinh gọi điện thoại tới, Tề Đẳng Nhàn ở trước mặt Dương Quan Quan nhận cuộc gọi, mở loa ngoài, một bên vừa ăn cơm một bên vừa nói chuyện với cô ta.

“Tề Đẳng Nhàn, anh bị sao thế hả? Ngân hàng vừa mới duyệt hợp đồng cho vay hai trăm triệu xong thì sao trong nháy mắt đã thu hồi ngược lại rồi? Có phải anh lại đắc tội với ai rồi hay không?!” Hướng Đông Tinh dồn dập hỏi.

“Chẳng qua là tôi xách cái tên Tôn Học Văn kia ra đánh một trận mà thôi, anh ta sẽ không nhỏ mọn như vậy chứ hả? Thu hồi hợp đồng cho vay luôn?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

Hướng Đông Tinh chỉ cảm thấy bị những lời này như thiên lôi đánh xuống, cái gì gọi là chẳng qua chỉ xánh người ta ra đánh một trận, còn sẽ không nhỏ mọn như vậy?

Hướng Đông Tinh tức muốn hộc máu nói: “Hai trăm triệu kia chính là tài chính khởi đầu của tianlai capital, hơn nữa kế hoạch của chúng ta cũng không thể lộ ra ngoài, những cái đó hiện giờ không thể động vào được!”

Hướng Đông Tinh nói những cái đó tự nhiên là tiền mà Tề Đẳng Nhàn lấy từ chỗ Cổ Tân Tư Cơ tới.

“Yên tâm, chuyện này tôi sẽ sắp xếp.” Tề Đẳng Nhàn một bên thong thả ung dung ăn uống, một bên nhàn nhạt nói.

Hướng Đông Tinh nghe hắn nói như vậy thì cũng không nghi ngờ gì hắn, dù sao thì cô ta cũng cực kỳ tin tưởng vào năng lực của Tề Đẳng Nhàn.

Hướng Đông Tinh ở đầu bên kia điện thoại im lặng một lát rồi nói: “Tôi suy xét lại một chút, cũng không cần phải tiếp tục bảo trì sự thần bí của tổng giám đốc thần bí kia đâu….”

Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Là có ý gì?”

“Để cho tổng giám đốc thần bí này hiện thân trong yến hội do Từ Ngạo Tuyết tổ chức đi!” Hướng Đông Tinh lạnh giọng nói.

Dương Quan Quan nghe đến đó thì hai mắt trợn tròn lên, cảm xúc cũng kích động hẳn.

Sếp tổng sau màn của tianlai capital, tổng giám đốc thần bí, cuối cùng cũng muốn hiện thân sao?!

Anh ta là người như thế nào? Có bối cảnh là gì? Tuổi bao nhiêu, trông ra làm sao?

Tề Đẳng Nhàn nghĩ nghĩ, nói: “Tuỳ cô, dù sao sự việc liên quan đến đại cục cô cứ sắp xếp là được, tôi chỉ là một người làm công thôi.”

Hướng Đông Tinh nói: “Cứ quyết định như vậy đi! Anh chuẩn bị một chút cho trận quyết chiến cuối cùng này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK