Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 163

Ba người đều giữ một ngàn vạn con chip trong tay, nếu một trong hai người bọn họ thua hết chip trong tay thì sẽ bỏ qua cho sản nghiệp đó, còn nếu như Hướng Đông Tinh thua hết chip trước thì phải lấy 10% cổ phần của công ty ra trao đổi với Từ Ngạo Tuyết.

Từ Ngạo Tuyết và Vương Hổ ở trên bàn bài sau khi Hướng Đông Tinh bỏ lượt thì bắt đầu chia nhau chip trên bàn.

Hướng Đông Tinh đen mặt ném ra mười vạn chip, sau đó hít vào một hơi thật sâu, nói: “Tiếp tục đi!”

Người chia bài bắt đầu trộn bài, sau đó phát bài.

Bọn họ chơi trò ‘Black Jack’ đơn giản nhất, cũng chính là 21 điểm.

Xem tên đoán nghĩa, nếu ai có được lá bài ‘Black Jack’ lớn nhất thì có thể thắng, cầm chip về.

Đương nhiên, ở Châu Á bên này cũng thịnh hành trò ‘Ngũ Long’ tức là nếu cầm được năm cây mà chưa nổ thì đó là lá bài lớn nhất, nếu năm cây bài đó trùng hợp có thể gộp thành 21 điểm thì không còn gì tốt hơn.

Cái gọi là ‘Black Jack’ tức là một cây A phối hợp tuỳ ý với bất kỳ cây 10, J, Q, K, sau đó lớn thứ hai, còn lại là 21 điểm.

Tề Đẳng Nhàn chạy tới đằng sau Hướng Đông Tinh duỗi tay che lại cây át chủ bài trên bàn của Hướng Đông Tinh, tiện tay đẩy toàn bộ chip của cô ta ra ngoài rồi nói: “Thừa nhiều điểm như vậy, cứ mười vạn rồi lại mười vạn, biết đến năm cùng tháng tận nào mới có thể hồi vốn được?! All!”

Hướng Đông Tinh lắp bắp kinh hãi, quay đầu lại nói: “Anh….”

Từ Ngạo Tuyết thấy Tề Đẳng Nhàn xuất hiện thì sửng sốt một chút, mà Vương Hổ ngồi một bên thì sắc mặt lại cực kỳ khó coi.

“Tên nhãi này là ai vậy? Gan lớn như thế, vậy mà dám trộn lẫn bài cục của các đại lão!”

“Ba vị lão tổng này thoạt nhìn hiền lành vậy thôi nhưng thật ra sát khí đầy người, tên ngốc này cứ xông vào như vậy không sợ bị nghiền nát sao?”

“Người này bị ngốc rồi hả, lại dám ăn mặc keo kiệt như vậy tới tham gia tiệc tối! Lại còn xen vào việc của các đại lão, phỏng chừng là não bị chập mạch rồi.”

Mọi người thấy một màn này thì đều ngẩn người.

“Họ Tề kia, cậu xác định muốn nhúng tay vào chuyện này?” Vương Hổ đen mặt hỏi, ngữ khí cực kỳ lạnh lẽo.

“Tề Đẳng Nhàn anh làm gì vậy? Anh đừng có mà không biết tốt xấu….Nhẫn nại của tôi đối với anh cũng có mức độ nhất định!” Từ Ngạo Tuyết nói, tay vuốt ve vòng tay Patek Philippe trên cổ tay, hơi thở lãnh ngạo khiến người không rét mà run.

Lúc này Kiều Thu Mộng và Lý Vân Uyển cũng vừa hay bước chân vào sòng bài, thấy Tề Đẳng Nhàn đẩy hết chip của Hướng Đông Tinh ra ngoài thì sắc mặt đại biến.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Đánh bài thôi mà, còn có thể làm gì? Chẳng có nhẽ là tới xem mấy người bắt nạt sếp nhà tôi sao?”

Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nói: “Trận bài cục này đã nói tốt từ trước rồi, là việc giữ ba người chúng tôi, không có bất luận quan hệ khác với kẻ nào hết.”

“Tên nhãi này ngốc thật, cứ tuỳ tiện xông vào như vậy, cùng lúc đắc tội với Từ tổng và Vương tổng, ngày mai sợ là phải tan xương nát thịt!”

“Từ tổng là đại lão tới từ đế đô, Vương Hổ lại là thiếu gia của tập đoàn Hổ Môn, cả hai người đều không phải dạng dễ trêu chọc đâu….”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK