Chương 410: Trần Ngư
Trần Ngư không khỏi bất ngờ ngơ ngẩn!
“Tôi nhận được tin tức nói rằng thế lực ở Đế Đô đang đả kích công ty của anh, anh sắp không trụ nổi nữa, Trần gia chúng tôi lúc này mới cố ý tới đây giúp đỡ.”
Trần Ngư nhéo nhéo đôi chân mày đeo kính của mình, cau mày nói, có chút khó hiểu.
Theo lý mà nói, với năng lực của Trần gia ở Nam Dương, cũng sẽ không do thám được tin tức giả.
Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Vậy cô chắc chắn là không nghe tin tôi đã đầu tư năm mươi tỷ vào tập đoàn Hướng Thị để đối phó với thế lực Đế Đô, hiện tại bọn họ cũng sắp không trụ nổi rồi.
Trần Ngư không khỏi có chút xấu hổ, nói: “Vậy có thể tôi đúng thật là nhầm lẫn rồi a, thật là một trò cười mà !”
Tề Đẳng Nhàn xua tay, nói: “Không có, dù sao Trần Gia cũng coi tôi là bạn, nguyện ý tới giúp tôi, tôi vô cùng cảm kích.”
“Mặc dù lần này không cần mọi người trợ giúp, nhưng lần sau không chừng sẽ mở miệng nhờ mọi người giúp đỡ.”
“Về sau nếu Trần gia có chuyện gì, cũng có thể nhờ tôi giúp đỡ, có thể giúp được, không từ chối.”
Trần Ngư trên mặt hiện ra một tia mỉm cười, gật gật đầu, nói: “Tề tiên sinh không trách là tốt rồi, nếu có cái gì cần, anh cứ việc mở miệng, có thể giúp, chúng tôi nhất định không từ chối.”
Trần Khánh đối với toàn bộ Trần gia mà nói là một nhân vật vô cùng quan trọng, sự sống sót của cậu ấy ở nhà tù U Đô, đối với toàn bộ Trần gia mà nói là cực kỳ quan trọng.
Các quản lý cấp cao ở đây nhìn Tề Đẳng Nhàn bằng ánh mắt cũng không khỏi ngày càng trở nên kính phục, cảm thấy Tề tổng thật sự là thâm sâu khó lường, dĩ nhiên với đại tài phiệt Nam Dương Trần gia có quan hệ như vậy, quá tuyệt vời rồi !
“Nếu như Trần tiểu thư có hứng thú, có thể quan một chút công ty của chúng tôi, lát nữa tôi mời cô ăn cơm.” Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói.
“Cô dù sao cũng là chủ tịch của công ty quốc tế, nếu cảm thấy chúng tôi có gì không tốt, có thể chỉ ra, đối với chúng tôi mà nói cũng là một chuyện tốt.”
“Dương Quan Quan, nhiệm vụ này giao cho cô.”
Dương Quan Quan lập tức gật đầu đồng ý, biết đây là cơ hội tốt để Tề Đẳng Nhàn xây dựng mạng lưới quan hệ.
“Đây là nữ nhân xuất thân từ Nam Dương Trần gia sao, đúng là nhất cử nhất động đều là phong tình, mỗi lời nói cử chỉ đều rất đặc biệt a!”
“Này phong cách của cô ấy như một nữ hoàng với phong cách thống trị, quá làm cho người ta say mê, ah ah ah, thật muốn đổi công tác đi công ty của cô ấy làm thủ hạ của cô ấy ah!”
“Nữ nhân từ gia tộc lớn đúng là khác biệt thật sự, vô cùng quyến rũ, tôi chỉ có thể nói cực kỳ đỉnh cao.”
Khi các quản lý cấp cao của TianLai Capital rời đi, ba năm người đàn ông tụ cùng một chỗ, thấp giọng thảo luận, trong đầu tràn ngập ảo tưởng.
Nhưng bọn họ cũng rất rõ ràng, loại nữ nhân này, đó là nữ thần chân chính, ảo tưởng còn chưa tính, muốn trả giá hành động thực tế, vậy chắc chắn sẽ phải chịu rất nhiều khó khăn và đau đớn.
Lý Vân Uyển cho tới bây giờ đều là người tiên phong trong xu hướng , nhưng hôm nay sau khi nhìn thấy Trần Ngư, cũng không khỏi muốn cảm thán, người ta thật sự đem trang phục công sở biến thành như lễ phục dạ hội.
Đẹp là thực sự đẹp, nhưng chủ yếu là khí chất.
“ Anh Tề, nhìn không ra a, không nghĩ tới anh cùng Nam Dương Trần gia đại tài phiệt như vậy lại có quan hệ với nhau a, thật sự là có chút ngạc nhiên bất ngờ a, quá đỉnh rồi!”
“Đúng vậy, cũng không nhìn xem Tề lão tử là ai ?” Tề Đẳng Nhàn dương dương đắc ý nói, hai chân bắt chéo lên, cái mũi cũng vểnh lên theo.
Lý Vân Uyển lại là cảnh giác nói: “Chẳng qua, em phải nhắc nhở anh một chuyện, không biết ngươi có phát hiện hay không a!”
Sắc mặt Tề Đẳng Nhàn trong nháy mắt nghiêm nghị, nói: “Anh biết em muốn nói gì.”
Lý Vân Uyển chớp chớp mắt, mỉm cười nói: “Quả nhiên ăn ý!”
“Không sai, em muốn nói chính là...”
Tề Đẳng Nhàn thở dài: “Em muốn nói chân của cô ấy sao có thể dài như vậy đúng không?”
“... "Lý Vân Uyển sững sờ tại chỗ, không thể tưởng tượng nổi nhìn Tề Đẳng Nhàn, sau đó, trên trán chậm rãi hiện ra một sợi gân xanh.
Ngay sau đó, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ấy bắt đầu chậm rãi nở lên một nụ cười dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tề Đẳng Nhàn, anh thật đúng là giỏi a!”
Tề Đẳng Nhàn cũng cười ha ha, trước khi cô ấy đưa tay ra véo mặt mình, hắn nghiêm mặt nói: “Tin tức Trần gia, không thể nhầm lẫn như vậy, chuyện cô ấy đến Trung Hải, không đơn giản như vậy.”
Lý Vân Uyển ngẩn người, xem ra Tề Đẳng Nhàn đã sớm nghĩ tới, vừa mới nói lời kia chẳng qua là cố ý đùa giỡn với bản thân.
Bất quá, không thể không nói là, Trần Ngư nữ nhân này thật sự quá ưu tú, bất luận nam nhân nào nhắc tới cô ấy, chỉ sợ đều rất dễ dàng khiến cho nữ nhân khác ghen tị.
“Vừa rồi thiếu chút nữa em bóp chết anh.” Lý Vân Uyển hừ một tiếng, buông tay xuống.
“Bóp chết anh em thành góa phụ a?” Tề Đẳng Nhàn ôm hai tay, thản nhiên hỏi.
Lý Vân Uyển không để ý tới hắn, trực tiếp nói: “Như vậy, Trần Ngư đến thành phố Trung Hải đến là vì cái gì? hơn nữa, cô ấy cũng không tiếc bỏ ra năm tỷ giúp đỡ, như thể không sợ chút nào rằng anh sẽ đồng ý ngay lập tức.”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Quan hệ giữa anh và Trần gia tốt hơn em tưởng tượng, có lẽ cô ấy thật sự muốn tới giúp anh.”
“Em không tin rằng Trần Ngư đến thành phố Trung Hải tìm một cái cớ nửa vời như vậy và muốn giúp đỡ anh. Em tin chắc có ai đó đã tung tin giả để lừa cô ấy đến đây.”
“ Thế cục của Nam Dương bên kia, so với em tưởng tượng trong phức tạp hơn nhiều, chính phủ Nam Dương không biết có bao nhiêu lần muốn cho toàn bộ Trần gia xong đời đâu.”
Lý Vân Uyển sắc mặt thay đổi, nói: “Vậy cô ấy ngàn vạn lần không thể ở thành phố Trung Hải gặp chuyện không may, ở đây xảy ra chuyện, anh khó tránh liên lụy, thậm chí quốc gia chỉ sợ đều sẽ nhúng tay tham dự!”
“Cô ấy ra khỏi thành phố Trung Hải, tùy tiện thế nào cũng không liên quan đến anh, quốc gia tự chịu trách nhiệm.”
“Em thấy, anh nên sớm bảo cô ấy quay về Nam Dương đi.”
Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc gật đầu, nói: “Anh đương nhiên cũng có thể nghĩ được điểm ấy, hôm nay sau khi ăn cơm xong, anh khuyên cô ấy về sớm một chút vậy.”
Vừa nhìn Trần Ngư liền thuộc loại nữ nhân khôn khéo cơ trí, với đầu óc của cô ấy, không sợ cô ấy không hiểu chút gì.
Đến lúc đó Tề Đẳng Nhàn nói, hơn phân nửa là có thể thuyết phục, cô ấy cũng sẽ không cảm thấy Tề Đẳng Nhàn có chỗ nào vô lễ.
“Anh nói chính phủ Nam Dương muốn cho Trần gia xong đời, là xảy ra chuyện gì ? "Lý Vân Uyển hỏi.
“Em nếu là trung tâm chính phủ, em nguyện ý huyết mạch kinh tế bị một gia tộc nắm trong tay sao?”
Lý Vân Uyển ha một tiếng, nói: “Thì ra địa vị của Trần gia ở Nam Dương cũng tương đương với địa vị của gia tộc đứng đầu Tuyết quốc, tuy rằng quyền thế vô song, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm.”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Cho nên nói, có quá nhiều tiền cũng không phải là chuyện tốt.”
Lý Vân Uyển nói: “Em cảm thấy anh nói đúng, cho nên, bắt đầu từ ngày mai anh đem ví tiền cùng thẻ ngân hàng đều giao cho em bảo quản đi!”
Tề Đẳng Nhàn trực tiếp giơ ngón giữa lên, tỏ vẻ khinh bỉ.
Lý Vân Uyển lại mị nhãn như tơ nói: “ Anh đến đây.”
Khóe miệng Tề Đẳng Nhàn giật giật, yêu tinh này, thật sự là càng ngày càng biết giết người trong lúc vô hình a...
Gần đây hắn đương nhiên không dám xằng bậy trong phòng làm việc, dù sao cũng là thời kỳ đặc biệt, vạn nhất có chuyện gì xảy ra, vậy nếu có sự việc bất ngờ xảy ra rốt cuộc là nên bỏ dở giữa chừng tốt hơn, hay là kiên trì đến cùng thì tốt hơn?
Danh Sách Chương: