Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 293

Ngay cả Hướng Đông Tinh đều có chút ngạc nhiên trước tốc độ của Tề Đẳng Nhàn, cô ta đang định nói cái gì thì Tề Đẳng Nhàn đã chạy lướt qua, ở khoảng cách bể bơi còn có năm mét đã nhảy lên, tựa như một con cá bay vào bể bơi.

Dáng người đó, mạnh mẽ đến làm người cảm thấy có chút hoa mắt.

Hai người Lý Vân Uyển và Hướng Đông Tinh đều không hẹn mà cùng sửng sốt, sao Tề Đẳng Nhàn lại nhảy vào bể bơi?

Lý Vân Uyển cảm thấy Tề Đẳng Nhàn là hướng về phía Hướng Đông Tinh, chính Hướng Đông Tinh cũng cảm thấy Tề Đẳng Nhàn là chạy về phía mình…

Lúc này, Kiều Thu Mộng đang giãy giụa trong bể bơi.

Cùng lúc khi Hướng Đông Tinh xuất hiện, chân Kiều Thu Mộng bị chuột rút. Do chưa gặp trường hợp này bao giờ nên cô ta không có kinh nghiệm, nhất thời kinh hoảng vùng vẫy, bắp chân đau nhức lại không ngừng sặc nước nên sức lực dần yếu đi và chìm xuống nước.

Trùng hợp là lúc này ánh mặt mọi người bị Hướng Đông Tinh hấp dẫn, thế nên không ai chú ý tới cô ta sắp chết đuối.

“Chẳng lẽ, mình cứ như vậy chết ở chỗ này? Chết uất ức thế này ư?”

“Có ai không… Có ai có thể chú ý tới tôi không!”

Từ miệng Kiều Thu Mộng không ngừng tuôn ra bong bóng khí, cả người từ từ chìm xuống, ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. Bị sặc nước khiến phổi cô ta rất khó chịu.

Cô ta mơ hồ nhìn thấy một bóng người đang bơi về phía mình, trong lòng không khỏi nghĩ “Là ai? Minh sắp được cứu ư?”

Sau khi lặn xuống, Tề Đẳng Nhàn nhanh chóng bơi đến chỗ Kiều Thu Mộng và kéo cô ta lên khỏi mặt nước, lại dùng một chút lực, trực tiếp nâng cô ta lên bờ.

Lúc này Lý Vân Uyển mới chú ý tới Kiều Thu Mộng suýt chết đuối, vội vàng chạy đến, thấy Kiều Thu Mộng đã hôn mê thì hốt hoảng gọi “Mộng Mộng, cậu sao thế? Cậu đừng làm tớ sợ!”

Tề Đẳng Nhàn ướt dầm dề trèo lên bờ, ngồi quỳ một chân trên đất, đỡ cơ thể Kiều Thu Mộng nằm lên đùi mình rồi vỗ mạnh sau lưng cô ta mấy cái.

“Khụ!!!”

Kiều Thu Mộng há mồm lập tức nôn ra một đống nước, ngay cả nước mắt nước mũi cũng đều chảy ra.

Sau khi Tề Đẳng Nhàn vỗ nhiều lần mới làm Kiều Thu Mộng nôn ra hết nước, cũng hoàn toàn tỉnh táo lại.

Hướng Đông Tinh cũng bị kinh động, đi tới hỏi thăm “Kiều tổng, cô không sao chứ?”

Tề Đẳng Nhàn đợi Kiều Thu Mộng nôn hết nước rồi thì đỡ cô ta đứng dậy, Kiều Thu Mộng sắc mặt tái nhợt lắc đầu.

“Thật ngại quá, Hướng tổng… Vừa rồi tôi đang bơi thì chân bị chuột rút.” Kiều Thu Mộng liên tục ho khan nói.

“Phó trưởng phòng Tề, anh đưa Kiều tổng đi nghỉ ngơi đi.” Hướng Đông Tinh gật đầu, nói.

Kiều Thu Mộng đang mất sức không đi lại được, Tề Đẳng Nhàn trực tiếp khom lưng bế cô lên, đi vào trong biệt thự.

Kiều Thu Mộng giãy giụa nói “Anh thả tôi xuống ngay! Nhiều người như vậy, có mất mặt không?”

“Chúng ta là vợ chồng, tôi ôm cô không phải chuyện đương nhiên sao?” Tề Đẳng Nhàn không khỏi khinh thường mà cười nhạo một tiếng.

“Anh…” Kiều Thu Mộng trực tiếp không nói nên lời, chỉ có thể tùy ý hắn ôm mình đi vào biệt thự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK