Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 431

“Đúng vậy, cô Dương coi như là cố ý phóng ngựa đụng cô, vậy cô thành thành thật thật để cho cô ấy đụng chết không phải là tốt rồi sao? Nó cũng có thể mang lại một số tiền cho gia đình! ”

“Thật không biết làm sao hai cái bào thai thấp hèn này có thể trà trộn vào câu lạc bộ Thượng Động, còn dám đắc tội cô Dương!”

Những lời cay nghiệt này, làm cho Dương Quan Quan đối mặt với Dương Phỉ Phỉ vốn cảm giác được sợ hãi cùng tự ti, vào giờ phút này rơi nước mắt.

Kiều Thu Mộng trầm mặt nói: “Triệu tổng, tôi là thành viên, dựa theo quy tắc của câu lạc bộ, một thành viên có thể mang theo một người bạn, tôi theo quy tắc mà đến. ”

Triệu Mộng Long nói: “Ai nói có thể? Tôi chưa bao giờ nói điều đó! ”

Kiều Thu Mộng ngẩn người.

Triệu Mộng Long nói: “Câu lạc bộ là do tôi mở, tôi muốn lập quy tắc gì, muốn bỏ đi quy tắc nào, đó là chuyện của tôi! ”

“Bây giờ, tôi rõ ràng nói cho cô biết, quy tắc này, không tồn tại!”

“Nếu cô đã dám mang người không phải thành viên vào, vậy cô cũng phải gánh trách nhiệm liên quan.”

Dương Phỉ Phỉ ở một bên cười lạnh, ngồi chờ Triệu Mộng Long giúp mình ra xả cơn giận này.

Mặt Kiều Thu Mộng không kìm nổi trắng bệch, quả nhiên, sự việc lớn rồi, cô cũng bị liên lụy!

“Còn có anh, là anh bắn chết ngựa của cô Dương?” Triệu Mộng Long quay đầu, nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, thản nhiên hỏi.

“Là tôi.” Tề Đẳng Nhàn gật gật đầu, vẻ mặt lười nhác.

Triệu Mộng Long đưa tay chỉ chỉ vào giữa sân, nói: “Đứng đó đi. ”

Mọi người khó hiểu.

“Đứng đó đi, tôi bắn anh mười mũi tên, nếu anh có thể không chết, hôm nay tôi sẽ cho anh rời khỏi câu lạc bộ.”

“Về phần hai người phụ nữ này, một người giao cho cô Dương xử lý.”

“Một người khác, đến hộp đêm dưới danh nghĩa của tôi làm người bồi rượu một tháng, làm đủ một tháng sau, tôi để cho cô ấy đi.”

Triệu Mộng Long một dáng vẻ cao cao tại thượng hất hàm sai khiến, đưa tay cầm lấy một cây cung Composite.

Lời yêu cầu Triệu Mộng Long khiến sắc mặt của tất cả mọi người ở đó đều trở nên tái nhợt, Không ngờ cách trừng phạt của anh ta, lại độc đáo đến thế.

Dương Phỉ Phỉ thế mà lại vỗ tay khen ngợi: “Hay lắm, không ngờ hội trưởng Triệu lại sáng tạo như vậy, tôi thích điểm này ở anh, vậy dùng cách này để dạy dỗ cậu ta đi”.

Cô ta đã biết trước dáng vẻ của Tề Đẳng Nhàn bị Triệu Mộng Long bắn thành cây sàng.

“Triệu Mộng Long là quán quân cấp tỉnh của một giải đấu bắn cung nghiệp dư, chim ở trên trời, anh ta còn bắn hạ được, để anh ta bắn mười mũi tên? Chuẩn bị chờ chết đi.”

“Đáng đời, ai bảo tên kia ra vẻ không biết sống chết, bắn chết con ngựa quý của cô Dương, lần này, đến lượt cậu ta gặp xui “.

“Kỹ thuật bắn cung của Triệu Mộng Long là số một của tỉnh Đông Hải. Nỗ lực luyện tập mấy năm, Nói không chừng có thể cạnh tranh với các cung thủ chuyên nghiệp”.

“Tôi cá hội trưởng Triệu sẽ không bắn chết cậu ta, cùng lắm cũng chỉ biến cậu ta thành kẻ tàn phế mà thôi, để nửa đời còn lại nằm trên giường bệnh mà hối hận”.

Sau một hồi kinh ngạc,mọi người lại bắt đầu thảo luận ầm ĩ, từng người một mang theo ánh mắt giễu cợt hướng về phía Tề Đẳng Nhàn, thậm nghĩ sắp có kịch hay để xem rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK