Chương 690
Tôn Thanh Huyền rất có năng lực về mảng y học này, cho dù là nhân vật dại diện của trường phái y học cổ truyền Trung Quốc nhưng ông ấy vẫn rất am hiểu về mấy thứ liên quan đến y học phương Tây và có thể giải thích rõ ràng về các dây thần kinh và các cấu trúc lớn nhỏ trong não bộ.
“Ai mà ra tay nặng thế, đánh thành thế này…” Tôn Thanh Huyền cũng không kìm được mà nhíu mày, cảm thấy một người phụ nữ bị đánh như thế này thì quả thật là có hơi quá đáng.
“Chính là Long Tông Toàn đó, nếu không thì ông cho rằng tôi tức giận như thế vì điều gì chứ?” Tề Đẳng Nhàn cười khẩy nói.
Tôn Thanh Huyền hít vào một ngụm khí lạnh, nếu như Tề Đẳng Nhàn đánh nhau với Long Tông Toàn thì quả thực là có hơi nguy hiểm.
Tôn Thanh Huyền nói: “Với tình hình này của cô Kiều thì tạm thời chỉ có thể tĩnh dưỡng trước thôi, cố gắng hết sức đừng để cô ấy bị kích động, đặc biệt là về mặt tinh thần…”
Hai người Kiều Quốc Đào và Bàng Tú Vân ở bên cạnh gật đầu lia lịa, vị thần y danh tiếng lẫy lừng Tôn Thanh Huyền này nói cái gì thì bọn họ cứ nghe theo đó là được.
Tề Đẳng Nhàn ngẩn người, thế chẳng phải chứng tỏ trong khoảng thời gian này hắn sẽ phải đóng vai chồng của Kiều Thu Mộng hay sao?
Kiều Thu Mộng bị chấn thương vùng đầu gây ra mất trí nhớ, cộng thêm việc dạo gần đây áp lực về mặt tinh thần rất lớn, cùng với việc cô ta có quá nhiều suy nghĩ phức tạp đối với Tề Đẳng Nhàn, nút thắt trong lòng quá lớn dẫn đến việc sau khi tỉnh lại thì đã biến thành như thế này.
“Kiều Thu Mộng tỉnh lại chưa?”
“Nếu như tỉnh rồi thì hãy mau chóng đưa cô ta đến chỗ của Long tổng đi!”
“Nếu không thì cả nhà các người sẽ toi đời cùng nhau!”
Chính vào lúc này, một người thanh niên bước vào với bộ dạng vênh váo, vừa mới mở miệng ra đã ăn nói vô cùng thiếu tôn trọng.
“Đừng nhìn nữa, tôi là Văn Phong, thư ký của Long tổng, các người mau chóng sắp xếp đi!”
Ánh mắt của Tề Đẳng Nhàn rơi trên người Văn Phong, khóe miệng nhếch lên một ý cười lạnh lẽo.
Văn Phong thấy mọi người có mặt ở đây đều không có động tĩnh gì, hắn ta không khỏi nhíu mày.
“Sao nào? Mấy người câm hay điếc vậy?”
“Lời của tôi nói không có trọng lượng phải không?”
“Có phải các người muốn tôi gọi điện cho Long tổng, nói các người không chịu hợp tác?”
“Dám không để tôi vào mắt, các người biết sẽ có hậu quả gì không?”
Văn Phong thấy mọi người không hé nửa lời, hắn ta còn lên mặt kiêu ngạo, ra vẻ ta đây khinh người.
Kiều Quốc Đào tức giận nói: “Các người đừng có khinh người quá đáng, Long Tông Toàn đánh con gái của ta thành như vậy mà còn bắt nó làm cái việc táng tận lương tâm này, các người không sợ bị trừng phạt sao!”
Văn Phong cười lớn nói: “Trừng phạt? Ai trừng phạt Long tổng? Ai dám trừng phạt Long tổng? Mấy người chỉ là một cái tập đoàn Kiều thị bé cỏn con thì đừng có gào lên nữa, bằng không công ty của các người sẽ phá sản chỉ trong một giây thôi!”
Đúng lúc này, Kiều Thu Mộng tỉnh lại.
“Cô ta tỉnh rồi, các người lập tức đưa người đi theo ta, nếu như không muốn cả nhà Kiều gia từ trên xuống dưới đều chết sạch hết!” Văn Phong hung tợn nói.
Kiều Thu Mộng bị dọa đến run cả người, hoảng sợ nói: “Chồng ơi… Chuyện gì đang xảy ra vậy, tại sao hắn ta lại muốn đưa em đi theo?”