Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 309

Mấy cô hotgirl mạng đó đều nhao nhao reo hò, hy vọng có thể thể hiện lòng trung thành của mình ra trước mặt Từ Dương.

Đôi môi Trương Nhu run rẩy, nhìn Tề Đẳng Nhàn, hỏi: “Anh cứ như vậy để cho tên kia gọi điện kêu người tới, có phải là quá khinh thường anh ta rồi không?”

Tề Đẳng Nhàn nhún vai, hỏi ngược lại: “Có gì là khinh thường chứ? Cô cảm thấy anh ta có thể gi3t chết tôi được sao?”

Trương Nhu mím môi không nói gì nữa, chỉ là cảm thấy Tề Đẳng Nhàn làm như vậy đích thực là có chút tùy hứng, rõ ràng là có thể nhân cơ hội này áp chế Từ Dương sau đó rời đi, vậy mà lại cứ một mực cho anh ta cơ hội đi gọi người tới.

Lý Vân Uyển cũng có chút lo sợ, Từ Dương là thiếu đà chủ của tỉnh Đông Hải, nói là quyền khuynh một phương cũng không ngoa, vậy mà Tề Đẳng Nhàn lại chuẩn bị thả hổ về rừng?

Sau khi điện thoại được kết nối, Từ Dương báo địa chỉ, kêu người nhanh chóng tới.

“Tên chết dẫm, mày giỏi đánh nhau đến thế vậy thì để tao gọi người tới chơi cùng mày!” Từ Dương hừ lạnh nói.

“Kiên nhẫn của tôi có hạn, hơn nữa còn có chút đói bụng. Cho nên tốt nhất là anh gọi thêm mấy người nữa tới.” Tề Đẳng Nhàn liếc Từ Dương một cái, hờ hững nói.

Từ Dương cười nhạt nói: “Tốt nhất là mày hãy chuẩn bị tốt hậu sự trước đi, e rằng lát nữa mày không có đủ thời gian đâu.”

Tề Đẳng Nhàn không dài dòng với Từ Dương nữa, tiện tay cầm miếng bánh ngọt trên bàn ăn vài miếng.

Sau đó, hắn quay đầu lại nói với Lý Vân Uyển: “Cô có đói không? Hay là chúng ta ăn gì đó trước sau đó mới đi xử lý tên ngốc này?”

Lý Vân Uyển dở khóc dở cười lắc đầu, giờ bị dọa sợ cho chết khiếp còn đâu ra tâm tình để mà ăn chút gì đó?

Không lâu sau, người mà Từ Dương gọi đã đến.

“Thiếu đà chủ!” Trần Vĩnh Niên vừa bước vào đã cúi đầu 90 độ chào Từ Dương, thái độ vô cùng kính cẩn.

“Ừm…” Từ Dương khẽ gật đầu, vẻ mặt lãnh đạm.

Trương Nhu thấy người tới là Trần Vĩnh Niên sắc mặt thay đổi, cô ta bước nhanh về phía trước, cả kinh nói: “Trần Vĩnh Niên, anh muốn gì đây? Phản bội anh rể tôi, rồi giờ muốn đầu quân cho Từ Dương?”

Trần Vĩnh Niên khinh thường nhìn Trương Nhu, nói: “Chim khôn chọn cành mà đậu! Thiếu đà chủ quyền thế kinh người, còn là người chiêu hiền đãi sĩ, tại sao tôi lại không được nương nhờ cậu ấy?”

“Diệp Phong đã dạy tôi một chút bản lĩnh, nhưng dù sao thì cũng chỉ có một chút đó mà thôi…”

“Tôi có được như hôm nay tất cả đều là dựa vào nỗ lực của chính mình, anh ta là cái thá gì chứ?”

Trương Nhu vừa kinh ngạc vừa tức giận, quát to: “Trần Vĩnh Nên, cái loại ăn cây táo rào cây sung! Anh rể tôi hết lòng dạy bảo anh, coi anh là học trò duy nhất, anh lại phản bội anh ấy như vậy?”

“Diệp Phong nào biết tốt xấu, lại đắc tội với phó đà chủ, sao tôi có thể theo anh ta làm việc được?” Trần Vĩnh Niên hờ hững nói.

“Đà chủ Từ Siêu, thiếu đà chủ Từ Dương mới là chính phái của Đông Hải Long Môn chúng tôi!”

“Tôi lựa chọn đứng về phía thiếu đà chủ, có gì không ổn không?”

Trương Nhu bị mấy lời nói này của Trần Vĩnh Niên làm cho tức run lên, mà không còn nói được lời nào nữa.

Trần Vĩnh Niên là học trò của Diệp Phong, tất cả bản lĩnh đều do Diệp Phong dạy dỗ, nhưng anh ta bây giờ lại có thể phản bội Diệp Phong, đầu quân cho Từ Dương!

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK