Một ngày trước đại hội võ đạo, Chiến Phi với tư cách là người khởi xướng đại hội võ đạo do Long Môn và Hồng Bang đẩy ra, đã triệu tập một hội nghị.
Địa điểm hội nghị nằm ở trong võ quán Chiến Thiên, đạo quán có khí chất võ học nồng đậm.
Chiến Phi khoanh chân ngồi ngay ngắn ở ghế giữa, ngồi ở ghế thứ hai là Trần Hùng Phi và Mạnh Huyền Thông hai người trẻ tuổi, tiếp theo là một đám cao thủ phóng tầm mắt về phía nam ít nhiều có thể gọi ra danh hiệu, "Khoái Đao Vương" Nhiếp Thanh Sơn trước đó từng đối mặt với Tề Đẳng Nhàn rõ ràng cũng nằm trong danh sách.
Chiến Phi ho khan một tiếng, nói: "Nhận được sự nâng đỡ của Hồng Bang Hương Sơn và Long Mông ở Hương Sơn, đề cử lão phu làm người khởi xướng đại hội võ đạo, trận đại hội võ đạo này có mục đích rõ ràng, ý đồ đơn giản, chính là để mọi người trao đổi với nhau, thúc đẩy sự tiến bộ, đồng thời, đạt được mục tiêu thống nhất là giết tên phản quốc tặc Tề Đẳng Nhàn!”
Mạnh Huyền Thông và Trần Hùng Phi ở một bên không khỏi khẽ gật đầu.
Advertisement
Long Môn ở Hương Sơn lúc này phải phân rõ giới hạn với Tổng bộ Long Môn, cho nên mới liên hợp với Hồng Bang Hương Sơn đề cử Chiến Phi, làm ra một đại hội võ đạo như vậy.
Phía Tổng bộ Long Môn, những người ủng hộ Tề Đẳng Nhàn, sau khi nháo ra sự kiện phản quốc, bọn họ vẫn chưa bị cao thủ truy đuổi.
Đồng thời, sau khi Tề Đẳng Nhàn đến nước Mỹ rồi liên tục giết mấy nhân vật trọng yếu của gia tộc Thượng Quan, Hồng Bang đã tức giận, Long Môn cũng sẽ phải theo đó mà đánh một trận.
Đại hội võ đạo này nếu có thể tổ chức thành công, hơn nữa còn tạo thành phiền toái gì đó cho Tề Đẳng Nhàn, vậy tất nhiên là có thể tổn hại rất nhiều đến uy vọng của Tổng bộ Long Môn, sẽ khiến Lý Hà Đồ lâm vào thế cực kỳ bị động.
Bên trong Long Môn bây giờ vốn đã xen lẫn quá nhiều nhân tố không xác định, chuyện này mà náo loạn lên, mọi người cảm thấy sẽ vô lực, chỉ sợ sẽ nhao nhao gia nhập vào thế lực đối địch.
“Chư vị đồng liêu, tất cả mọi người đều là người tập võ, đều hành hiệp trượng nghĩa, giúp đỡ chính nghĩa là chức tách của chúng ta!”
" Tề Đẳng Nhàn, ỷ vào vũ lực của bản thân cao cường, làm xằng làm bậy, đối nghịch với quốc gia! Thậm chí, còn ra tay đánh chết chiến tướng Tạ Cuồng Long, có thể nói là tội không thể tha!”
“Ngày mai trên đại hội võ đạo, chỉ sợ khó tránh khỏi sẽ có hỗn loạn gì đó, đến lúc đó, Chiến mỗ còn phải dựa vào sự giúp đỡ của chư vị đồng liêu."
Chiến Phi đứng dậy, hướng về phía mọi người ôm quyền hành lễ, nói rất đường hoàng, giọng điệu càng lộ ra vẻ khách khí.
Tất cả mọi người đều nhao nhao chắp tay đáp lễ, Nhiếp Thanh Sơn cũng nói: "Thái Cực của Chiến sư phụ sớm đã đạt tới cảnh giới xuất thần nhập hóa, chim vào trong lòng bàn tay mà không bay mất, chúng tôi bội phục vô cùng! Chiến sư phụ có thành ý mời chúng tôi cùng nhau giết chết quốc tặc như thế, thật sự là làm cho chúng tôi hưng phấn vô cùng, có thể cùng cao thủ như Chiến sư phụ đọ sức, được chỉ điểm, còn cùng nhau giết chết quốc tặc, giúp đỡ chính nghĩa, còn cầu gì nữa?!”
Những anh hùng ở đây, đều không khỏi gật đầu, nhao nhao khen ngợi Chiến Phi.
Danh tiếng đệ nhất cao thủ Hương Sơn của Chiến Phi dù sao cũng không phải là chém gió, người này luyện tâm thuật đến mức lô hỏa thuần thanh, nhưng quyền thuật cũng không kém chút nào, dã tâm bừng bừng, rồi lại thận trọng từng bước.
“Tốt, Chiến mỗ sẽ thừa dịp đại hội võ đạo lần này mà thành lập liên minh võ đạo phương nam, các vị gia nhập liên minh, mặc kệ có đồng ý ủng hộ Chiến mỗ hay không, Chiến mỗ đều nguyện ý lấy ra những gì bản thân học được, dốc hết lòng để truyền dạy!” Chiến Phi cao giọng nói.
“Chiến sư phụ hào phóng, rất có khí chất của tông sư!”
“Chiến sư phụ là biển nhận trăm sông, chúng ta không thể bằng được!”
"Nếu tạo thành liên minh võ đạo, người minh chủ này, không phải là Chiến sư phụ thì còn ai khác nữa! Chúng ta thì có tài đức gì, mà dám cùng Chiến sư phụ cạnh tranh cao thấp?”
Những anh hùng nghe được lời này của Chiến Phi, không khỏi lớn tiếng khen ngợi, sau đó nhao nhao bội phục khí chất của Chiến Phi, đồng thời lại khẳng định thực lực của ông ta.
Danh Sách Chương: