Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bàng Tú Vân vẫn muốn Tề Đẳng Nhàn mua nốt bản hợp đồng trong tay Kiều Thu Mộng, bù lại ba chục triệu tệ đã mất.  

             "Dì Bàng, cháu tiêu sạch tiền mua lại đống hợp đồng trong tay họ hàng rồi." Tề Đẳng Nhàn bất lực, bật điện thoại lên đưa cho bà ta xem số dư tài khoản.  

             Bàng Tú Vân liếc qua, lập tức trợn trắng mắt, nói "Cậu đúng là cái đồ vô tích sự, có nhiều tiền như thế, cũng không biết đưa cho người nhà trước!"  

             Tề Đẳng Nhàn cạn lời, hơi không hài lòng với cái cách qua cầu rút ván của Bàng Tú Vân, nhưng cũng không tiện nói gì thêm.  

             Có thể khiến người độc ác như nhị đương gia cảm thấy tức giận cũng chỉ có nhà họ Kiều này.  

             "Tề Đẳng Nhàn, lần này anh giúp tôi vượt qua cửa ải khó khăn, tôi chắc chắn sẽ ghi nhớ thật kĩ, tôi sẽ cố gắng trả lại tiền cho anh sớm nhất có thể." Kiều Thu Mộng lạnh lùng nói với Tề Đẳng Nhàn.  

             "Được." Tề Đẳng Nhàn nhún nhún vai, Kiều Thu Mộng đã muốn vạch rõ ranh giới, hắn cũng lười nói nhiều.  

             "Anh đừng nghĩ giúp tôi được lần này, tôi sẽ cảm động lấy thân báo đáp, chuyện đấy là không thể nào!" Kiều Thu Mộng lạnh lùng nói.  

             Tề Đẳng Nhàn cạn lời, Kiều Thu Mộng rõ ràng là nghĩ nhiều rồi, hắn còn lâu mới có ý định lấy ân báo oán.  

             Dù sao, thung lũng chết tăng giá là chuyện rõ như ban ngày, có tiền không kiếm không phải là đồ ngu à? Hơn nữa, còn có thể thuận tiện giúp nhà họ Kiều giải quyết rắc rối, một mũi tên trúng hai đích.  

             Kiều Quốc Đào rất lo lắng cho số tiền Tề Đẳng Nhàn đã bỏ ra, nhưng Tề Đẳng Nhàn bảo ông đây là con đường đúng, ông không cần phải lo lắng.  

             "Đa phần là tài sản tích trữ trước khi rời khỏi nhà họ Tề thôi, sau này nghĩ cách trả lại cho anh ta là được!" Kiều Thu Mộng nghĩ trong lòng, thái độ vẫn kiêu ngạo như trước.  

             Lúc này Kiều Quốc Đào nhận được tin tức, quay đầu lại nói với Kiều Thu Mộng nói "Thu Mộng, tối này tập đoàn Hứa thị tổ chức một buổi tiệc, con với Đẳng Nhàn đi đi, cũng cho thằng bé cơ hội làm quen những nhân vật đứng đầu Trung Hải."  

             Kiều Thu Mộng gật đầu, sau đó cảnh cáo Tề Đẳng Nhàn "Đừng làm mất mặt tôi là được."  

             Tề Đẳng Nhàn cạn lời.  

             Thật ra, tiệc tối nay là tập đoàn Hướng thị vội vàng tổ chức cho hai vị chuyên gia tài chính tiếng tăm lừng lẫy từ phố Wall.  

             Hai vị chuyên gia này cũng là do Tề Đẳng Nhàn nhờ Cổ Tân Tư Cơ mời tới.  

             Hướng Đông Thanh muốn bày tỏ lòng tôn trọng, lập tức sắp xếp tiệc tối hôm nay, mời các nhân vật nổi tiếng đến tham gia, đồng thời, cũng muốn dùng danh tiếng của hai vị chuyên gia để đe dọa tập đoàn Hổ môn đang nhìn chằm chằm họ như hổ rình mồi!  

             Hai vị chuyên gia tài chính đúng lúc là một cặp vợ chồng, hơn nữa người đàn ông họ Smith, vì vậy, liền bị giới tài chính ca tụng là "vợ chồng Smith".  

             Đến khách sạn Lam Thiên dưới trướng tập đoàn Hướng thị, Kiều Thu Mộng liền giơ thẻ công tác của chủ tịch tập đoàn Kiều thị ra, dẫn Tề Đẳng Nhàn vào trong bữa tiệc.  

             "Mộng Mộng, cuối cùng cậu cũng đến rồi, hôm nay có rất nhiều nhân vật lớn đến!" Lý Vân Uyển xuất hiện, mặc một bộ lễ phục đỏ rực, làm tôn lên đường cong hoàn mĩ.  

             "Vân Uyển, cậu đến sớm thế." Kiều Thu Mộng cười nói.  

             Bữa tiệc quả thật có rất nhiều nhân vật lớn, chỉ là, bữa tiệc này tổ chức quá vội vàng, những đại lão ở tỉnh ngoài không kịp đến, nếu không, bữa tiệc còn náo nhiệt hơn nữa.  

             Lý Vân Uyển nhìn bộ dạng của Tề Đẳng Nhàn, không khỏi cười phụt ra một tiếng, nói "Mộng Mộng, cậu cũng thật là, không biết mua cho anh ấy bộ nào vừa người một tí à?"  

             "Vừa mới nhận được thông tin của tập đoàn Hướng thị, làm gì có thời gian mà chuẩn bị?" Kiều Thu Mộng lạnh nhạt nói.  

             Lý Vân Uyển ngược lại vô cùng vui mừng, nếu như Kiều Thu Mộng thật sự có lòng, hoàn toàn có đủ thời gian đưa Tề Đẳng Nhàn ra trung tâm thương mại mua một bộ tây trang mới.  

             Nhưng có thể thấy, mối quan hệ giữa hai người vẫn không hòa hợp.  

             Tề Đẳng Nhàn chưa ăn tối, nhìn thấy trên bàn dài bày đầy những món ăn tinh xảo, lập tức đi đến, cầm đ ĩa bắt đầu ăn.  

             "Như con ma đói đầu thai, thật là mất mặt......" Kiều Thu Mộng không nhịn được lắc đầu, bắt đầu hối hận lúc đấy đồng ý bố đưa Tề Đẳng Nhàn đến tập đoàn Hướng Thị để làm quen.  

             Lúc này Vương Hổ cũng đến rồi, anh ta vừa xuất hiện, mọi người lập tức xúm đến, nhao nhao chào hỏi anh ta.  

             Vương Hổ cười ha hả bắt tay với từng người một, tự nhiên phóng khoáng, phong thái nhẹ nhàng.  

             Kiều Thu Mộng ngưỡng mộ nhìn Vương Hổ, nói "Tập đoàn Hổ môn là một trong những tập đoàn hàng đầu thành phố Trung Hải rồi, không biết đến bao giờ chúng ta mới làm được đến bước đấy!"  

             Lý Vân Uyển nhìn ra sự ngưỡng mộ trong mắt Kiều Thu Mộng, trong lòng cảm thấy buồn cười, đây chính là có phúc mà không biết hưởng, lại  đi ngưỡng mộ cái thứ rẻ rách!  

             Em họ Vương Hổ, Vương Báo còn bị Tề Đẳng Nhàn dạy dỗ một trận, hơn nữa, dựa vào hậu thuẫn của Tề Đẳng Nhàn, dường như thật sự không sợ tập đoàn Hổ môn, thậm chí đến cả quái vật khổng lồ như Long Môn họ cũng không kính nể một tí nào.  

             "Mộng Mộng, kia là Lâm Vãn Thu đúng không?" Lý Vân Uyển đột nhiên giơ tay chỉ vào một người phụ nữ, hỏi.  

             "Ừm? Đúng là cậu ấy rồi, không ngờ, qua nhiều năm như vậy, cậu ấy xoay người một cái đã trở thành một minh tinh nổi tiếng." Kiều Thu Mộng nhìn cô gái tỏa ra ánh sáng rực rỡ trước mặt, cảm thán.  

             Lý Vân Uyển cười nói "Tập đoàn Kiều thị của cậu không phải đang tìm một người đại diện à? Tớ thấy cậu ấy cũng được đấy, trước đây chúng ta còn là bạn học, cậu mở lời với cậu ấy, cậu ấy chắc sẽ không từ chối đâu."  

             Kiều Thu Mộng liền đáp "Được, vậy để tớ đi thử xem sao!"  

       Nhìn thấy Kiều Thu Mộng, Lâm Vãn Thu hơi kinh ngạc, sau đó chào hỏi cô ta.  

             Hai người nói chuyện phiếm một lúc, Kiều Thu Mộng mới nói "Vãn Thu, tập đoàn Kiều thị của tớ đúng lúc đang thiếu một người đại diện, tớ thấy cậu chắc chắn là người phù hợp nhất."  

             Lâm Vãn Thu kinh ngạc nói "Thật không? Vậy thật sự là vinh dự của tớ rồi!"  

             Kiều Thu Mộng nghe xong không khỏi ngạc nhiên, không ngờ Lâm Vãn Thu lại đồng ý nhanh như thế!  

             Lâm Vãn Thu bây giờ chính là minh tinh hạng 1 chạm tay là bỏng, những nhãn hiệu từng nhờ cô ấy quay quảng cáo, làm người đại diện đều như cá gặp nước. Nếu tập đoàn Kiều có thể kí hợp đồng đại diện với cô ấy, vậy thì, hình tượng và địa vị của tập đoàn chắc chắn sẽ một bước lên mây!  

             "Quả nhiên là bạn học cũ, nể tình cũ rồi!" Kiều Thu Mộng nghĩ trong lòng, trên mặt nở một nụ cười rạng rỡ.  

             Lâm Vãn Thu hỏi "Lúc nào kí hợp đồng?"  

             Kiều Thu Mộng nói "Bây giờ mình sẽ cho ngươi đi sắp xếp làm hợp đồng."  

             Cô lập tức gọi điện thoại về công ty, bảo người chuẩn bị hợp đồng, sau khi sắp xếp ổn thỏa, liền cười nói với Lâm Vãn Thu "Vãn Thu, đã chuẩn bị xong rồi, cậu xem lúc nào có thể cùng mình đi kí hợp đồng, bàn giá cả?"  

             Lâm Vãn Thu nghe cậu này ngược lại cười ha hả, nhìn chằm chằm Kiều Thu Mộng, chậm rãi nói "Kiều Thu Mộng, cô nghĩ rằng tôi thật sự muốn kí hợp đồng với công ty của cô làm người đại diện à?"  

             Kiều Thu Mộng giận đơ người.  

             "Cô cũng không tự soi gương nhìn xem, nhìn tí giá trị đấy của tập đoàn Kiều thị đi?"  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK