Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 785

Kiều Thu Mộng đứng kế bên cũng không khỏi thở dài, những cô gái này thật sự quá đáng thương, họ bị Trương Hoan và những tên khốn khác bắt cóc đến đây, cả ngày sống trong bóng tối.

Ai không tuân theo thậm chí sẽ trực tiếp bị giết, bọn họ coi thường tính mạng con người và chả quan tâm đến luật pháp.

Người phụ nữ bị hại được Tề Đẳng Nhàn cứu cũng im lặng một lúc rồi nói: “Chúng ta không thể từ bỏ hy vọng, vừa rồi tôi trốn thoát, và anh trai này đã cứu tôi! Anh ấy đề nghị tôi dẫn đường đến đây tìm mọi người. Chính là vì anh ấy muốn cứu mọi người!”

Cuối cùng cũng có người bị thuyết phục, mặc áo khoác, yếu ớt đứng lên, nói: “Tôi đi theo anh!”

Một người đứng lên, tự nhiên sẽ có người thứ hai, người thứ ba, thậm chí nhiều hơn.

Ai mà không muốn được tự do?

Tự do là một khái niệm trừu tượng, giống như không khí, không thể cảm nhận được.

Ai mà chả có tự do của bản thân, nhưng khi tự do thật sự bị lấy đi, mới có thể sâu sắc cảm nhận được nó quan trọng cỡ nào!

Tự do, đó là thứ gì mà con người ta khao khát?

Tự do, đó có phải là niềm khao khát có thể khiến nhiều người liều mạng?

Sự xuất hiện của Tề Đẳng Nhàn đã mang đến cho những cô gái bị bức hại này hy vọng được tự do.

Khi Tề Đẳng Nhàn dẫn các cô gái bước đến khỏi cánh cửa bí mật bọn họ càng cảm thấy tuyệt vọng hơn.

“Còn dám chạy à, tụi bây đợi chết đi!” Trương Hoan ngồi trên mặt đất, nhìn thấy các cô gái được Tề Đẳng Nhàn mang ra ngoài, không khỏi hung ác mà nói.

Các cô gái bị anh ta quát mắng không khỏi run lên, thậm chí có người muốn quay đầu chạy trở về.

Kiều Thu Mộng lớn tiếng nói: “Đừng sợ, anh ta không là gì cả, các cô được tự do, không ai có thể cấm được!”

Tự do là vô giá, ngay cả khi ở một quốc gia nào đó, họ cũng không đủ tư cách để hạn chế quyền tự do của người dân của họ, chứ đừng nói đến loại người như Trương Hoan?

“Này này…”

Trương Hoan khóe miệng chảy ra máu tươi cười, trầm giọng nói: “Tao không là gì, bất quá sau lưng tao lại là thiếu gia Lý Thiên Lạc!”

“Lý Thiên Lạc, người đó chính là người nối dõi của Lý Gia Quyền!”

“Ba từ Lý Gia Quyền ở tỉnh Đông Hải này không phải tụi bây biết đại diện cho gì phải không?”

Lý Gia Quyền là phòng tập quyền anh lớn nhất ở tỉnh Đông Hải, và nó đã được đánh giá là di sản văn hóa phi vật thể của Tỉnh Đông Hải, có hàng chục nghìn đệ tử ở khắp các tỉnh thành.

Trong số những người trẻ tuổi cùng thế hệ với anh ta, có thể nói Lý Thiên Lạc được mọi người vang danh, không ai dám xúc phạm anh ta.

“Hơn nữa, tụi bây nhìn những người tới làng du lịch Đông Sơn chơi đi, là những người có thể chọc vào sao?”

“Mày dám đem toàn bộ phụ nữ trong đây trốn thoát, dám chọc tới cái tổ ong vò vẽ này, vậy xác định mày sẽ chết không được tử tế rồi!”

“Ngay cả cả gia đình của mày cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi hành vi ngu xuẩn này của mày đó!”

Trương Hoan cười càng lúc càng đắc ý, dù cho Tề Đẳng Nhàn đánh anh ta thì sao, dẫn bọn phụ nữ ra ngoài thì sao, cuối cùng vẫn là chết!

Tề Đẳng Nhàn đầy lãnh đạm, nói: “Ồ, để cho cả nhà tao chôn cùng mày hả? Tốt quá, để tao xem Lý Thiên Lạc có bản lĩnh làm cho Tề gia chết ở đế đô không đây!”

Lời nói vừa thốt ra, hiện trường đã bị sốc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK