Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 817

A Phúc khuyên một hồi, nước mắt cũng đã rơi xuống nhưng Hướng Đông Tình không nghe, vẫn như cũ làm theo ý mình.

Hắn không còn cách nào đành gọi cho Tề Đẳng Nhàn.

Dù sao Tề Đẳng Nhàn là người đầu tiên Hướng Đông Tình đưa tới nhà ăn cơm.

Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói: “Cô ta muốn tìm chết vậy cứ để cô chết đi!”

A Phúc suýt chút nữa thì khóc, nói: “Tề tổng, ta xin ngươi, giúp ta lần này đi. Nếu có người có thể khuyên cô thì người đó nhất định là ngươi.”

Tề Đẳng Nhàn không khỏi thở dài: “Được rồi, Phúc bá, ngươi chờ một lát, ta bây giờ đến.”

Nói xong Tề Đẳng Nhàn bỏ chén rượu trên tay xuống.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Mã tổng, Diệp Phong, ta có việc ở chỗ khác, hai người cho xe đưa ta đi một lát.”

“Tề tổng phải đi rồi sao? Sao không uống thêm hai ly nữa đi?” Cô gái hỗn huyết kéo tay Tề Đẳng Nhàn nói.

Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói: “Lần sau.”

Mã Hồng Tuấn nhìn bộ dạng của Tề Đẳng Nhàn trong lòng bội phục, đây mới là dáng vẻ của người thật sự làm chuyện lớn, lúc chơi có thể thoải mái nhưng khi có chuyện chính có thể lập tức bỏ tất cả để đi làm việc, có dụ dỗ cũng không được.

Hai cô gái xinh đẹp kia không khỏi thất vọng, Tề Đẳng Nhàn rõ ràng là đại lão đáng giá nịnh bợ, vốn tưởng rằng hôm nay có có hội nịnh bợ để đi lên nào ngờ người ta lúc này lại muốn rời đi.

Cô gái này trong mắt như toát ra ngôi sao, cười nói: “Lưu số điện thoại nha, lần sau ta lại mời ngài uống rượu.”

“Có duyên gặp lại, ta và Mã tổng là bạn, nếu có cơ hội gặp được thì nói tiếp.” Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng trả lời.

Hai cô gái xinh đẹp càng thêm thất vọng, phương thức liên lạc cũng không lấy được, đây là bị vứt bỏ rồi sao?

Mã Hồng Tuấn cười nói: “Về sau lúc ta mời Tề tổng uống rượu sẽ gọi hai ngươi tới, đừng thương tâm.”

Tề Đẳng Nhàn đứng dậy, Mã Hồng Tuấn cùng Diệp Phong cũng vội vàng đưa tiễn.

Chờ đến khi hắn hoàn toàn lên xe, Mã Hồng Tuấn đứng ở chỗ một gốc cây.

Diệp Phong cười ha hả hỏi: “Mã tổng thấy thế nào? Có đánh giá gì không?”

“Người này,…” Mã Hồng Tuấn chéo chép miệng, cười khổ nói.

Vừa mới nghe Tề Đẳng Nhàn nói phải rời đi, mỹ nữ hỗn huyết lúc đáy đã giữ lại, hắn còn tìm cớ nói gì chủ yếu đến là uống rượu, kết quả bây giờ có việc phải đi, hai cô gái xinh đẹp kia muốn xin phương thức liên lạc, hắn trực tiếp không cho.

Mã Hồng Tuấn xem những hành động này, hai cô gái xinh đẹp như vậy đưa tới cửa hắn từ chối không được có lẽ sẽ đi làm việc chính trước nhưng tại sao không cho phương thức liên lạc.

Tề Đẳng Nhàn ngồi xe đi tới nhà Hướng Đông Tình.

A Phúc chờ ở cửa, nửa đêm nhiệt độ không khí giảm mạnh, vô cùng lạnh.

Ông ấy đứng ở cửa ôm hai tay dậm chân liên tục, run bần bật nhìn thấy vậy, Tề Đẳng Nhàn thấy có chút đau lòng.

“Hướng Đông Tình cũng quá kỳ cục, vậy mà để cho ông nhọc lòng vì cô như vậy, đi dạy dỗ lại cô.” Tề Đằng Nhàn hừ lạnh một tiếng, đẩy cửa xe đi ra.

A Phúc nhìn thấy Tề Đằng Nhàn lập tức đi lên, nói: “Tề tổng, nhanh nhanh nhanh, cùng ta đi vào trong.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK