Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 934

Hoàng Văn Đào nhìn Tề Đẳng Nhàn, trông mong nói: “Có biện pháp gì giúp cho tôi bảo toàn được khoản tài chính này không?”

Tề Đẳng Nhàn dở khóc dở cười, nói: “Hoàng đại tiên sinh sao lại hỏi câu ngây thơ như vậy, một khi chúng tôi ăn thì nhất định là ăn hết, chẳng lẽ còn chỉ mặt nói không ăn tiền của ông?”

Hoàng Văn Đào bất đắc dĩ thở dài, như cha mẹ chết.

Mọi người lúc này cũng đã phát hiện tập đoàn Hướng thị có điểm không thích hợp, chẳng qua vẫn đang tự mình lừa gạt mình, nói tập đoàn Hướng thị đang cố gắng chống đỡ, ngoan cố chống chịu đến cuối.

“ Tôi hỏi thêm một câu, năm mươi tỷ vàng này ở đâu ra? “Hoàng Văn Đào chua xót hỏi.

“Tôi cho!” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.

“Hả! Cậu có nhiều tiền như vậy?!” Hoàng Văn Đào khiếp sợ nhìn Tề Đẳng Nhàn.

“Không giống sao?” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, cúi đầu nhìn cách ăn mặc của mình.

Một thân âu phục, ăn mặc chỉnh tề vô cùng, nhìn thế nào cũng ra dáng đại boss.

Hoàng Văn Đào cười khổ nói: “Có mắt không biết Thái Sơn, không nghĩ tới cậu lại giàu có như vậy! Kia cái gì, xin Tề tổng cho tôi ít mặt mũi, hỗ trợ liên hệ với Hướng tổng để hợp tác mấy hạng mục được không?”

“Dự án cảng nước sâu lợi nhuận lớn như vậy, một mình Hướng thị ăn cũng không hết.”

“Có tôi tham gia, chưa nói đến có bao nhiêu lợi ích, nhưng ít nhất có thể bảo vệ hộ tống, không ai dám quấy rối hạng mục này.”

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, cười nói: “Được, lát nữa tôi sẽ nói với Hướng tổng.”

Hoàng Văn Lãng là người đứng đầu thành phố Trung Hải, Hoàng Văn Đào cũng là thương nhân rất có sức ảnh hưởng ở tỉnh Đông Hải, ông ta chủ động muốn hợp tác, đương nhiên Tề Đẳng Nhàn không có lý do gì để từ chối.

Dự án cảng nước sâu ở Đông Hải có lợi nhuận quá lớn, chắc chắn sẽ có nhiều chó mắt đỏ. Thế nên có người có thực lực phối hợp chung sẽ có thể đàn áp được bọn đạo trích kia.

“Cám ơn Tề tổng, không có việc gì tôi đi trước. Chỉ là muốn nhắc cậu một tiếng, Từ tổng trở về Đế Đô, cậu phải cẩn thận một chút.” Hoàng Văn Đào thấp giọng nói.

“Cám ơn Hoàng đại tiên sinh nhắc nhở, tôi sẽ cẩn thận.” Tề Đẳng Nhàn cười cười đáp.

Từ Ngạo Tuyết quay về Đế Đô thì có thể làm gì?

Chắc là huy động vốn hoặc là chuyển binh cứu viện, đối với chuyện này Tề Đẳng Nhàn đã sớm có dự liệu.

Dương Quan Quan đưa Hoàng Văn Đào ra khỏi phòng làm việc, lúc này mới quay đầu nói với người khác: “Cứ như vậy nói tin tức cho ông ta biết, có phải hơi tự cao không?”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Hướng Đông Tinh sớm đã tuyên bố mình nhận được năm mươi tỷ đầu tư, có gì đâu mà tự cao?”

Dương Quan Quan đăm chiêu nói: “Có thể nhìn ra được, Hoàng đại tiên sinh có vẻ rất hối tiếc.”

“Có thể không hối tiếc sao? Nhìn mấy tỷ của mình trôi nổi như thế, có thể không hối hận sao được?” Tề Đẳng Nhàn cười nhạo một tiếng.

Hoàng Văn Đào cũng không có tiền như Vương Vạn Kim, mấy tỷ đó không cánh mà bay ông ta sẽ đau lòng muốn chết, dù gì cũng là tích cóp hơn nửa đời của ông ta.

Lúc này, Từ Ngạo Tuyết đang ở Từ gia tại Đế Đô.

Các trưởng bối Từ gia mặt ai nấy đều đen như đáy nồi, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Từ Ngạo Tuyết.

Ngày thường, Từ Ngạo Tuyết có thể kiếm tiền cho bọn họ, là thần tài của họ, không ai dám đắc tội.

Nhưng lúc này đây, Từ Ngạo Tuyết đã đem toàn bộ tập đoàn Từ thị đổ hết vào tỉnh Đông Hải, hơn nữa còn có khả năng mất trắng toàn bộ, điều này làm cho lòng ai nấy đều nóng như lửa đốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK