Chương 949
“Tôi sẽ không thua, người thua chỉ có thể là cậu mà thôi!”
Lời nói của Lâm Từ Long rất kiêu căng, căn bản là không để Tề Đẳng Nhàn vào mắt.
“Được rồi, xem ra cậu rất cố chấp đấy nhỉ?”
“Nếu tôi thua, tôi sẽ quỳ xuống bò từ đây ra ngoài, từ nay về sau không can thiệp vào chuyện của cậu nữa.”
Lâm Từ Long ngẩng đầu lên, rất kiêu ngạo nói.
Tề Đẳng Nhàn lại nói: “Vậy anh quỳ xuống đi!”
Lâm Từ Long vừa định trả lời đã nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đi đến trước mặt bằng một tốc độ cực nhanh, khiến anh ta bất ngờ đến mức không kịp đề phòng.
Sau đó, anh ta nhìn thấy bàn tay Tề Đẳng Nhàn vung lên, từ trên không trung đập xuống!
Trong nháy mắt, bàn tay Tề Đẳng Nhàn như được bơm hơi phồng lên, mỗi một ngón tay đều thô như cà rốt, toàn bộ bàn tay giống như một cái quạt bồ lớn!
Khi bàn tay hạ xuống, không khí mang theo gió lạnh tràn vào cổ áo của Lâm Từ Long, thoáng cái đã kéo căng quần áo anh ta, biến anh ta thành một tên mập.
“A!!”
Lâm Từ Long nhìn thấy một màn này không khỏi thốt thành tiếng, đồng thời vận đủ khí lực, hai tay hướng lên trên đỉnh.
Làn gió kia thổi mạnh đến mức mí mắt anh ta không mở ra nổi!
“Rầm!”
Một tiếng đát động núi rung truyền đến.
Cơ thể Lâm Từ Long lay động, hai tay bủn rủn, anh ta cảm thấy nướu răng mình mỏi nhừ từng chiếc răng rụng ra.
Hai đầu gối anh ta mềm nhũn, chưa kịp phản ứng đã quỳ rạp trên mặt đất trong tích tắc.
Chỉ một chiêu mà thôi, Tề Đẳng Nhàn đã khiến một đại cao thủ như Lâm Từ Long quỳ rạp xuống đất, mất đi sức chiến đấu, điều này cũng quá kinh khủng rồi.
Ngay cả các chiến sĩ của Đại đội Đao Nhọn cũng ngạc nhiên mở to mắt nhìn.
Lần trước nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn một quyền đã đánh bay trợ thủ Lý Trường Hồng của Lý Gia Quyền bay vài thước đã cảm thấy đủ kinh người rồi, nhưng lần này lại càng khủng bố hơn, chỉ một chưởng đã phế đi Lâm Từ Long không ai sánh được!
“Không thể nào…” Miệng Lâm Từ Long chảy máu, cả người mềm nhũn, sức đứng lên cũng không có, trong miệng lẩm bẩm nói.
Cấp dưới của Lâm Từ Long mới đây còn ồn ào bây giờ đã im thin thít, ngay cả hít thở cũng khẽ khàng.
Bọn họ không thể tin được cao thủ như Lâm Từ Long lại bị Tề Đẳng Nhàn đánh một chưởng đến mức quỳ rạp xuống đất!
Tề Đẳng Nhàn thu tay về, khẽ đút vào trong túi, nhếch mép cười: “Vừa đúng lúc, quỳ ra ngoài cho tôi xem đi.”
“Cậu cậu…Cậu không có võ đức. Cậu đánh lén!” Một cấp dưới của Lâm Từ Long phục hồi tinh thần lại, giận dữ quát lớn.
“Phải không? Vậy cậu lại đây đánh quang minh chính đại với tôi, tôi nhường cậu ba chiêu.” Tề Đẳng Nhàn cười nhạo một tiếng.
Người này sợ đến rụt cổ lại, Lâm Từ Long còn bị Tề Đẳng Nhàn cho một chưởng đã nằm im, cậu ta mà lên thì bị đánh thành chó chết luôn mất?