Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 904

Mọi người đều biết, gần đây Tống Chí Mai và đà chủ đang tranh quyền, lúc này thiếu đà chủ chi nhánh Long Môn tại Thượng Hải tới, đoán chừng sẽ không có chuyện gì tốt.

“Thật là náo nhiệt, Tống phó đà chủ chỉ đến thành phố Trung Hải mà còn làm đến phô trương như vậy, thật là hiếm thấy!” Văn Tư Thuận cười ha ha đi đến, cao giọng nói.

Lực chú ý của mọi người đều chuyển lên người Văn Tư Thuận, người thanh niên này, khí chất xung quanh người anh ta tựa như có một loại ma lực có thể hấp dẫn ánh mắt của mọi người!

Chẳng qua, Tề Đẳng Nhân và Kiều Thu Mộng đều không để ý là ai đang tới, hai người vẫn như chốn không người mà khiêu vũ.

Tống Chí Mai nhìn Văn Tư Thuận, trên mặt hiện ra một tia ý cười, nói: “Thiếu đà chủ tự mình đến đây, sao lại không báo trước một tiếng, tôi đương nhiên cũng sẽ nghênh đón thiếu đà chủ ghé thăm!”

Văn Tư Thuận vẫn cười cười, nói: “Nào có dám? Tống phó đà chủ còn đang tranh quyền với cha tôi, thân là vãn bối như tôi sao có thể để bà tới đón tiếp?”

Lời nói Văn Tư Thuận tuy có vẻ nhẹ nhàng, nhưng mọi người đều có thể nghe ra mùi thuốc súng trong đó.

“Chức danh đà chủ đương nhiên phải dành cho người có năng lực, Văn đà chủ đã quá già rồi, hơn nữa còn phạm phải quá nhiều sai lầm, làm mọi người không hài lòng là bình thường. Tôi như này không thể nói là có dị tâm được, chỉ có thể nói tất cả mọi thứ đều là vì chi nhánh Long Môn Thượng Hải.” Nụ cười trên mặt Tống Chí Mai không thay đổi, dùng lời lẽ hung hăng đáp trả lại Văn Tư Thuận.

Mọi người sau khi nghe được mùi thuốc súng trong lời nói của hai người, đều không tự chủ được mà lui lại.

Cái đầm nước ở Long Môn quá sâu, bọn họ đều không muốn bị cuốn vào.

Thậm chí, một vài khách khứa được Tống Chí Mai mời đến đây đều có chút hối hận, sớm biết hôm nay sẽ phát sinh chuyện như vậy thì họ nhất định sẽ không tới.

Lỡ như bị Văn Tư Thuận ghi hận, cho rằng bọn họ và Tống Chí Mai là ở cùng một phe, nếu như giải thích không rõ ràng, đến lúc đó bị liên lụy, thì phải làm sao?

Ánh mắt Văn Tư Thuận đảo qua, nói: “Tôi biết mọi người tới nơi này là có nguyên nhân.”

Người ở hiện trường đều im bặt, không ai dám đối diện với Văn Tư Thuận.

Khí chất của Văn Tư Thuận thực sự khiến cho người khác sợ hãi, một đôi mắt sáng đến chói loá, chỉ cần đối mắt với anh ta một chút sẽ bị lóa mắt đau đớn, cực kỳ khó chịu.

“Chẳng qua, mọi người xác định muốn đối địch với Văn Tư Thuận tôi sao?” Văn Tư Thuận cười như không cười mà quét mắt một vòng nhìn mọi người, hỏi.

Mọi người ở đây đều cảm thấy sởn tóc gáy, bọn họ tuyệt đối không muốn đối địch với một tên kh ủng bố như Văn Tư Thuận, như vậy chẳng khác gì đi tìm đường chết!

Uy danh của thiếu đà chủ Long Môn Thượng Hải Văn Tư Thuận, không ai không biết, không ai không hiểu?

“Chúng ta đương nhiên không muốn đối địch với thiếu đà chủ, nếu thiếu đà chủ không thích chúng tôi tham dự yến hội của quý bà Tống, chúng tôi sẽ lập tức rời đi!”

“Đúng vậy, thiếu đà chủ ngàn vạn đừng hiểu lầm, chúng tôi nào có lá gan đối địch với thiếu đà chủ chứ?”

“Chúng tôi chẳng qua là tới tham gia yến hội mà thôi, căn bản không có mục đích gì khác, thiếu đà chủ nhất định phải hiểu!”

Mọi người đều sôi nổi mở miệng, phủi sạch quan hệ của mình với Tống Chí Mai, miễn cho bị Văn Tư Thuận ghi hận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK