Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 867

Tưởng Thiên Hà nhìn mọi người trong đại đội tiên phong, cất tiếng: “Từ hôm nay trở đi, Tề chuẩn tướng sẽ là huấn luyện viên của các anh, chuyên môn quản lý việc huấn luyện của các anh. Sau này có chuyện gì thì các anh hãy báo cáo thẳng lên cậu ấy!”

“Rõ!” Đại đội trưởng vội vàng cúi người.

Trong sư đoàn 81 có hai đại đội độc lập, một là đại đội bọc thép, hai là đại đội tiên phong.

Đại đội bọc thép được gọi tắt là đại đội 1, đại đội tiên phong được gọi tắt là đại đội 2.

Tề Đẳng Nhàn nhìn Nhị đại đội trưởng của đại đội tiên phong, nét mặt kỳ quái, chỉ muốn rống lên một câu: “Nhị đại đội trưởng, con mẹ nó khẩu pháo Italia của ông đây đâu rồi?”

Tề Đẳng Nhàn cũng lười giày vò họ, hắn lập tức tiếp quản nhiệm vụ của một huấn luyện viên rồi bắt đầu sắp xếp quy trình huấn luyện.

Phương thức huấn luyện của hắn cũng có chút bi3n thái… Dĩ nhiên rồi, đây là phương thức huấn luyện được mang ra từ nhà tù U Đô, chuyên môn dùng để hành hạ những phạm nhân quá thừa năng lượng hay quá sung sức.

Sau một lần huấn luyện, dù có là đại đội tiên phong chỉ toàn những người đàn ông cơ bắp mạnh mẽ thì cũng có chút không chịu nổi. Họ rất nghi ngờ liệu có phải Tề Đẳng Nhàn mang thù nên cố ý giày vò họ hay không.

“Được rồi, buổi huấn luyện hôm nay chỉ có thế thôi, cũng tạm ổn…”

“Có điều, sau khi về các anh nhớ phải luyện thật kỹ kỹ năng trung bình tấn mà tôi đã dạy.”

“Nếu không huấn luyện bài bản thì rất khó để đạt được công phu truyền thống, nhưng dù sao các anh cũng là bộ đội có nghề nghiệp đàng hoàng, không thể dồn hết thời gian cho việc luyện công được.”

“Thế nên tôi chỉ dạy các anh phần căn bản, sau đó sẽ dựa vào phần căn bản đó để truyền thụ lại cho các anh vài ngón đòn hữu dụng, có thể đạt được hiệu quả kỳ diệu khi đối diện với kẻ địch sau này.”

“Còn về những ngày tiếp theo, chúc mọi người may mắn.”

Sau khi buổi huấn luyện kết thúc, Tề Đẳng Nhàn tập hợp tất cả mọi người, chắp hai tay ra sau lưng, vừa bước qua bước lại vừa lạnh nhạt nói.

Phổ cập võ học truyền thống cho bộ đội là khó nhất, bởi nội dung của võ học truyền thống thực sự rất nhiều, một con người không lấy đâu ra được từng ấy sức lực để vừa huấn luyện tác chiến theo lối hiện đại hóa vừa luyện tập võ học truyền thống.

Những chiến sĩ này đã trở nên ngoan ngoãn sau khi bị Tề Đẳng Nhàn giày vò, hơn nữa bản thân Tề Đẳng Nhàn có đủ thực lực mạnh mẽ, họ không dám ý kiến ý cò gì với hắn.

“Giải tán đi.” Tề Đẳng Nhàn vung tay, nói.

Tưởng Thiên Hà đứng một bên tận mắt nhìn thấy quá trình huấn luyện của Tề Đẳng Nhàn, anh ta lo lắng hỏi: “Tề chuẩn tướng, liệu phương thức huấn luyện thế này có làm hại đến các chiến sĩ không? Tôi thấy có vẻ hơi nặng quá!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Họ là đại đội tiên phong cơ mà, chỉ một chút thế thôi đã không chịu nổi rồi sao? Phương thức huấn luyện của tôi chỉ là vài trò vặt vãnh dùng để tiêu khiển cho đám phạm nhân trong tù hồi xưa thôi đấy.”

“…” Tưởng Thiên Hà không biết nói gì hơn, những phạm nhân kia cứng cỏi đến thế sao, ngay cả đại đội tiên phong cũng suýt không chịu nổi cường độ huấn luyện như thế mà họ lại coi như một trò tiêu khiển?

Có điều Tưởng Thiên Hà cũng không biết, những phạm nhân kia quả thực rất trâu bò… Chỉ cần chọn bừa một người để thả ra ngoài cũng đủ tạo ra một hồi gió tanh mưa máu.

Tưởng Thiên Hà mời Tề Đẳng Nhàn đi ăn cơm, Tề Đẳng Nhàn suy nghĩ chốc lát rồi cũng không tiện từ chối, dù sao hai người chỉ vừa mới gặp nhau lần đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK