Mục lục
Tuyệt Thế Cường Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 738

“Cho cô, bùa may mắn này rất quý, số lượng siêu giới hạn, có tiền không chắc đã mua được đâu!” Tề Đẳng Nhàn nói, đồng thời khen ngợi sự cơ trí của mình.

Dương Quan Quan lần này thật sự khiếp sợ, không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn cư nhiên thật sự chuẩn bị quà cho mình, lại còn sang trọng và dụng tâm như vậy!

Đột nhiên, cô cảm thấy xấu hổ vì đã nghi ngờ sự chân thành của anh.

Phải nói, thao tác này của Tề Đẳng Nhàn rất khoa trương.

Lý Vân Uyển tặng cây bút Parker cho hắn, hắn đưa cho Kiều Thu Mộng làm quà.

Kiều Thu Mộng đưa hắn bùa may mắn, hôm nay lại tới tay Dương Quan Quan

Tay này mượn hoa hiến phật, bị hắn chơi đùa ra tới.

“Cảm ơn anh, tôi rất thích món quà này” Dương Quan Quan không chút do dự cầm lấy, nắm chặt bùa trong tay, cảm giác thật ấm áp.

“Thích là tốt, lần sau không cho phép nghi ngờ ông chủ của cô” Tề Đẳng Nhàn không biết xấu hổ nói.

Trong ánh mắt Dương Quan Quan có thêm vài phần ôn nhu, lặng lẽ nghịch chiếc bùa may mắn tinh xảo này, cô rất thích nó.

Rất nhanh, Tề Đẳng Nhàn liền trực tiếp lái xe xuống dưới lầu căn hộ của Dương Quan Quan rồi tùy tiện mua mấy món ăn trong siêu thị.

Dương Quan Quan trong tay cầm chiếc bánh ngọt nhỏ đi theo bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, nhìn bộ dáng mua đồ ăn của anh, tinh thần nhất thời không khỏi có chút hoảng hốt.

“Mình đang nghĩ gì vậy? Người này chính là một lão bi3n thái, ăn trong chén nhìn trong nồi, mình ngàn vạn lần không thể bị thủ đoạn này của anh mê hoặc!” Dương Quan Quan đưa tay vỗ vỗ hai má để trấn tĩnh lại.

Sau khi trở lại căn hộ, Tề Đẳng Nhàn chủ động sắp một bàn cơm với màu sắc và hương vị đầy đủ, khiến cho Dương Quan Quan nuốt nước miếng liên tục.

Ăn cơm xong liền bày ra chiếc bánh ngọt nhỏ, sau khi tắt đèn thắp nến, Dương Quan Quan mới phát hiện, tất cả đều xa lạ nhưng lại khiến bản thân cảm động đến như vậy.

Tề Đẳng Nhàn nhìn chiếc bánh nhỏ trên mặt bàn, ánh nến đung đưa, ánh mắt trở nên ngày càng thâm trầm, dường như cũng xúc động tới ký ức sâu thẳm của hắn.

Từ năm rời đi đế đô hắn cũng chưa từng có một lần sinh nhật.

Hắn bây giờ có chút nhớ nhung tới mẹ và người cha không bao giờ nói lời nào của mình.

“Cảm ơn anh đã cùng tôi đón một sinh nhật vui vẻ như vậy!”

Dương Quan Quan thổi tắt ngọn nến, sau khi bật đèn lên liền cảm ơn Tề Đẳng Nhàn. Tề Đẳng Nhàn lấy lại tinh thần, không khỏi cười, nói:” Không có gì, tôi cũng rất vui vẻ.”

Dương Quan Quan nhịn không được hỏi:” Anh có chuyện gì sao? Nói tôi nghe một chút đi.”

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói:” Cũng không có chuyện gì, chỉ là một đoạn tình yêu không môn đăng hộ đối dẫn đến một chuỗi ân oán mà mà thôi.”

Dương Quan Quan kinh ngạc, nói:” Chuyện này có quan hệ với anh lúc trước khi bị Tề gia đuổi ra khỏi đế đô à?”

Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn thâm thúy, cảm thấy chuyện này nói với Dương Quan Quan cũng không sao, dù sao hoàn cảnh hai người đều có chút giống nhau, chẳng qua hắn chưa bao giờ oán hận mà thôi.

“Mẹ tôi đến từ một gia tộc có thế lực cường đại, thế lực này cường đại đến mức không ai có thể tưởng tượng được.”

“Ba tôi là con cả của Tề gia tại đế đô…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK